15 March 2013

Bơ Vơ Cội Nhớ, thơ

Dạo:
       Quằn quại mảnh giang san,
       Trong xiềng xích ngoại bang.
       Hoang mang người cúi mặt,
       Dằng dặc dãy khăn tang.

         Bơ Vơ Cội Nhớ
     Lăn tăn gió lượn quanh đồi,
Mây mùa xốc xếch lôi thôi trở về.
     Sóng chiều liếm láp bờ đê,
Cây đa luống tuổi ủ ê đợi người.
      Con đò chết cạn nằm phơi,
Câu hò bạc mệnh cũng vơi theo dòng.
      Ngây ngô lòng cật vấn lòng,
Sao trăng bỏ xứ, sao sông thay nguồn.
     Đường xưa nắng mới lách luồn,
Quê hương đổi chủ, súng buồn ngậm tăm.     
     Xương khô vùi đã bao năm,
Vẫn khư khư mối hờn căm ngút ngàn.
    Xuôi tay, cuộc chiến chưa tàn,
Cắn răng nhìn giặc xéo tan cửa nhà.
    Ngắm nhìn phố xá xa hoa,
Đâu là hạnh phúc, đâu là khổ đau.
    Chung quanh thiểu số sang giàu,
Có hàng vạn kẻ lệ sầu xót xa.
     Đền thờ, điện thánh nguy nga,
Quyền cao chức trọng lụa là xênh xang,
     Mặc dân sống chết giữa đàng,
Thản nhiên cùng lũ sài lang vui vầy.
     Từng bầy du khách no say,
Một tay bấm ảnh, một tay khoe tiền,
     Nhởn nhơ dạo khắp ba miền,
Hỏi ra toàn kẻ vượt biên năm nào.
      Quên dần ngày tháng lao đao,
Hầu bao rủng rỉnh ra vào ăn chơi.
      Dân lành thấp cổ bé hơi,
Tấm thân vô tội một đời đắng cay.
      Chỉ riêng dưới chế độ này,
Người yêu nước phải tù đày gian nan.
      Chiến chinh lâu lắm đã tàn,
Mà sao dân khổ muôn vàn hơn xưa.
      Lòng người nay cũng thờ ơ,
Uổng công quê mẹ sớm chờ tối trông.
                         *
       Mây dồn xám ngắt trời không,
Hờn chen gió núi, oán chồng sóng khơi.
     Tiếng cầu kinh chẳng thấu trời,
Bơ vơ cội nhớ khóc cười dở dang.
     Lặng thương tiếc dải giang san,
Đêm đêm ướm mảnh khăn tang đợi ngày.
              Trần Văn Lương
              Cali, 3/2013

No comments:

Post a Comment

Cái Đêm Hôm Ấy . . . Đêm Gì?

TTR: Chắc chắn không ai đọc được những bài ký sự như thế này mà còn có thể hình dung ra cảnh người dân bị bóc lột tàn bạo, phi nhân hơn nữa ...