27 May 2020

Tin ngắn: Mạnh Vãn Chu bị giữ chờ phiên xử dẫn độ

Toà Tối Cao British Colombia ra phán quyết bất lợi cho Manh Vãn Chu, cựu Giám đốc Tài chánh công ty Hoa Vi, bị bắt năm 2018 vì bị cáo buộc vi phạm lệnh trừng phạt Iran. Theo phán quyết, bà Mạnh không được trả tự do mà phải ở lại Canada chờ dự phiên xử quyết định dẫn độ sang Mỹ hay không vào tháng Sáu tới đây. Việc bà Mạnh bị bắt ở phi trường Vancouver trước đây có hợp pháp hay không cũng sẽ được tranh biện trong vụ xử dẫn độ này. (TTR)

26 May 2020

45 Năm Chính Sách “Triệt Người”

Mạnh Kim

Trong hồi ký Viết trên gác bút, nhà văn Nguyễn Thụy Long (cháu ruột nhà văn Nguyễn Bá Học, người nổi tiếng với câu “Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông”), kể lại thảm cảnh một vụ tịch thu sách năm 1975 sau khi chính quyền mới tiếp quản Sài Gòn: “Một cửa hiệu chuyên cho thuê truyện tại đường Huỳnh Quang Tiên bên cạnh nhà thờ Ba Chuông tại Phú Nhuận phát nổ khi đoàn thu gom sách mang băng đỏ xâm nhập tiệm. Ông chủ nhà sách mời tất cả vào nhà. Rồi một trái lựu đạn nổ. Chuyện xảy ra không ai ngờ. Đương nhiên là có đổ máu … Cả chủ tiệm cũng mạng vong”...

Câu chuyện ông chủ hiệu sách uất ức thà chết còn hơn nhìn “băng đỏ” gom và ném sách đi đốt chỉ là một trong những bi kịch của miền Nam sau 1975. Không chỉ đốt sách, con người cũng bị triệt, đến tận cùng. Nhà văn, nhà báo, nhà giáo, bác sĩ, kỹ sư… đều bị tống đi học tập cải tạo. Miền Nam không chỉ đột nhiên rơi vào tình trạng thống khổ cùng cực mà còn chứng kiến những cảnh không thể tưởng tượng: phu nhân đại tá đi bán rong, vợ giáo sư buôn vỉa hè, thầy giáo mưu sinh bằng xích lô, ký giả chạy xe lam, con sĩ quan xếp hàng mua từng ký gạo …

Những hình ảnh đã đột ngột làm biến dạng miền Nam sau 1975. Những câu chuyện trải dài theo ký ức và nghe (tưởng chừng) “phi thực tế” đến nỗi những thế hệ sau này khi được nghe kể , nghĩ chắc hẳn là chuyện bịa. Đã có cả trăm quyển sách viết về những câu chuyện này, từ đi tù cải tạo đến vượt biên bỏ mạng. Nhắc lại không phải “đào xới” chuyện cũ. Để thấy rằng, “di sản” 1975 đến giờ vẫn tiếp tục còn sau 45 năm. Chính sách triệt tiêu con người sau 1975 vẫn tồn tại. Đó mới là điều cần nói.

Trong số “đối tượng” hứng chịu sự trả thù vô lý và nghiệt ngã, có những trí thức đỉnh cao mà trí tuệ họ xứng đáng đại diện cho dân tộc Việt. Có lẽ không gương mặt nào trong Bộ Chính trị hoặc nhân vật nào trong “nội các” CSVN hiện tại có thể so với những bậc trí thức VNCH về trình độ lẫn nhân cách. Điều đáng tiếc nhất là một số trí thức này đã phải “trả giá” cho lòng yêu nước, chỉ bởi họ quá yêu nước, khi họ chọn ở lại mà không đi nước ngoài sau 1975, với niềm tin ngây thơ vào chế độ mới và với nhiệt tâm đóng góp tái thiết sau chiến tranh. Quê hương, với họ, là nước nhà; là đất nước và mái nhà.

GS Nguyễn Duy Xuân (trái) và GS Phạm Hoàng Hộ
Sinh năm 1929 tại Cần Thơ, giáo sư Phạm Hoàng Hộ có bằng Cử nhân khoa học, thủ khoa Thực Vật học, Paris; bằng Cao học Vạn Vật học, Paris; bằng Thạc sĩ/Agrégé Vạn vật học; bằng Tiến sĩ Khoa học/Vạn vật học, Paris. Giáo sư Hộ từng là giám đốc Hải học viện Nha Trang; Khoa trưởng Đại học Sư phạm Sài Gòn; Tổng trưởng Quốc gia Giáo dục; Viện trưởng sáng lập Viện Đại học Cần Thơ… Ông cũng là Hội viên Hội Thực vật học Pháp; Hội viện Hội Tảo học Quốc tế; Hội viện Hội Viện trưởng Đại học Quốc tế; Cố vấn Môi sinh Uỷ ban Quốc Tế Sông Mekong… Giáo sư Hộ chính là người vận động cho bằng được việc thành lập ngôi trường đại học đầu tiên ở miền Tây vào giữa thập niên 1960. Đó là Viện Đại học Cần Thơ, nơi canh nông trở thành môn khoa học chính quy được đào tạo như một chuyên ngành đại học.

Sau 9 năm sống dưới chế độ mới (CSVN), giáo sư Hộ, từ khát vọng, trở nên thất vọng !  Môi trường giáo dục bị thay đổi hoàn toàn. Nó bị cào xé rách nát để thay bằng chiếc áo thô đính băng đỏ. Ý nghĩa và triết lý giáo dục khai phóng bị vất xó. Theo lời kể của bác sĩ Ngô Thế Vinh, năm 1977, giáo sư Hộ phải học lớp chính trị 18 tháng về “chủ nghĩa xã hội khoa học”. Không chấp nhận chương trình giáo dục bị “đảng hóa”, giáo sư Hộ phản đối quyết liệt. Cuối cùng, năm 1984, khi được Chính phủ Pháp mời sang thỉnh giảng, giáo sư Hộ quyết định ở lại Paris. Tại Pháp, ông vùi mình vào Viện Bảo Tàng Thiên nhiên Quốc gia Paris (thuộc hệ thống Đại học Sorbonne), miệt mài làm việc suốt sáu năm, bổ túc cho công trình Cây Cỏ Việt Nam của ông – một công trình đồ sộ có giá trị đến mức giới thực vật học thế giới phải nghiêng mình ngưỡng mộ.

Nhắc đến giáo sư Hộ, không thể không nhắc đến giáo sư Nguyễn Duy Xuân. Không như giáo sư Hộ, giáo sư Xuân có số phận cay nghiệt gấp nhiều lần. Từng được giáo sư Hộ mời về Viện Đại học Cần Thơ thay mình ở ghế viện trưởng, giáo sư Xuân tốt nghiệp tiến sĩ kinh tế tại Đại học Vanderbilt-Hoa Kỳ. Giáo sư Xuân cũng là vị Tổng trưởng Bộ Văn hóa Giáo dục cuối cùng của Việt Nam Cộng Hòa. Một bài báo trên Thanh Niên (28-4-2015) nhắc lại: “Theo giáo sư Võ Tòng Xuân, trước ngày 30-4-1975, những người nào có chức sắc ở Viện Đại học Cần Thơ đều được cấp một tấm giấy coi như giấy thông hành để ra nước ngoài khi có biến cố. Với chức vụ tương đương bộ trưởng, giáo sư Nguyễn Duy Xuân có thể ra nước ngoài bất cứ lúc nào nếu muốn nhưng ông vẫn ở lại Việt Nam”.

Không chỉ không được trọng vọng, giáo sư Xuân còn bị tống đi tù, bị giam tại trại Hà-Nam-Ninh. Cuối cùng, năm 1986, giáo sư Xuân bỏ mạng chốn thâm sơn cùng cốc. Nhắc lại điều này, bác sĩ Ngô Thế Vinh không giấu được chua xót: “Tôi không thể không tự hỏi nếu không có 11 năm giam hãm đầy đọa độc ác và vô ích của những người cộng sản thắng cuộc, nếu giáo sư Nguyễn Duy Xuân, một tiến sĩ kinh tế tài ba và giàu lòng yêu nước, vẫn tiếp tục ở lại xây dựng Viện Đại học Cần Thơ với nhịp độ 1966-1975 thì không biết Viện Đại học Cần Thơ và ĐBSCL sẽ phát triển và tiến xa tới đâu”…

(Ảnh: Uyên Nguyên)

Sẽ phát triển và tiến xa tới đâu, nếu Việt Nam sau 1975 trân trọng trí tuệ và tài năng của các trí thức như giáo sư Phạm Hoàng Hộ, giáo sư Nguyễn Duy Xuân, giáo sư Lê Xuân Khoa, cụ Bùi Diễm, bác sĩ Ngô Thế Vinh, giáo sư Nguyễn Tiến Hưng, giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng, ông Đỗ Văn Thảo (cựu Phó Tổng Thanh Tra Ngân Hàng Quốc Gia; bị đi “cải tạo”), giáo sư Vũ Quốc Thông (Khoa trưởng Đại học Luật khoa Sài Gòn, cũng bị đi tù) …..?  Sẽ còn phát triển và tiến xa tới đâu, nếu chế độ đang cai trị – luôn dễ bị “kích động” một cách thái quá cái gọi là “tự hào dân tộc” – biết dùng hiền tài, để sự tự hào có phần đóng góp của những trí thức đỉnh cao và trí thức đúng nghĩa !  Trí thức chân chính là những người không chỉ “thể hiện” lòng yêu nước bằng ngôn từ. Họ là những người không bao giờ ngưng bồn chồn lo lắng cho sự tụt hậu nước nhà cùng sự lấn át ngoại bang.

Trong bài viết trên tờ Một Thế Giới ngày 2-2-2017, tác giả Lê Học Lãnh Vân thuật lại tâm sự của giáo sư Phạm Hoàng Hộ trong một lần gặp ông tại Pháp giữa thập niên 1980: “Nhiều người Trung Quốc từ đại lục và cả từ Đài Loan, Singapore đã đến tìm học các bộ sưu tập thực vật Đông Dương của Pháp. Tôi không biết họ có chủ trương gì đó không. Tài nguyên nước mình, mình phải biết. Mình không biết mà người ta biết thì người ta xài hết của dân mình. Lãnh vực nào cũng vậy, riết rồi người ta áp chế mình, ăn trên ngồi trước, còn mình cắm đầu dưới đất, tiếng là có độc lập mà còn thua hồi thuộc Pháp !”…

Cách đây hai năm, khi nghe giáo sư Lê Xuân Khoa vừa trải qua ca phẫu thuật ngặt nghèo, tôi đã vào viện thăm. Ông nằm giữa đống dây nhợ gắn quanh gần như kín người. Không thể nói vì miệng mũi còn vướng ống, ông ra hiệu cho cô con gái lấy tấm bảng. Ông viết, chỉ một câu, nhưng nghe nặng trịch, mỗi chữ như một nhát búa: “ Tôi lo mất nước về tay Tàu rồi ! ”. Và ông rươm rướm. Nằm trên giường bệnh, thập tử nhất sinh, ông chẳng nghĩ gì khác ngoài quê hương. Ông không lo gì khác ngoài cái lo “mất nước” , về sự lệ thuộc gần như toàn diện của Việt Nam với Trung cộng. Bao nhiêu người trong hệ thống lãnh đạo Việt Nam XHCN hiện tại có thể bị đánh thức lòng tự ti dân tộc bởi nhát búa lương tri của một vị trí thức gần 90 tuổi như giáo sư Lê Xuân Khoa ?

Chưa ai thống kê cho thấy hiện có bao nhiêu trí thức kiều bào vang danh nước ngoài nhưng không được mời về hoặc họ không buồn về. Thậm chí có những người bị cấm về, dù hệ thống tuyên truyền chế độ luôn ra rả về sự “trân trọng đón chào” trí thức hải ngoại. Một số trí thức đã quyết định không về !  Họ không tin và họ có đủ bằng chứng để không tin nhà cầm quyền CSVN. Khi những Nguyễn Quang A, Nguyễn Huệ Chi, Phạm Toàn, Chu Hảo … còn là “thành phần phản động” thì không ai còn ngây thơ để ngộ nhận sự “thành thật” của nhà cầm quyền đối với trí thức. 45 năm sau 1975, chế độ cai trị vẫn tiếp tục chính sách “triệt người”, “triệt” cả chính người của họ. Trí thức muốn đóng góp và xây dựng nhằm thay đổi chính sách đã và sẽ không có cơ hội !  

Một trong những trí thức mà khi tiếp xúc, tôi luôn nhìn thấy sự nhiệt tình dữ dội của ông dành cho nước nhà. Nói chuyện với ông có cảm giác như đang ngồi trước một sinh viên tràn đầy nhiệt huyết, dù ông đã gần 80 tuổi. Đó là bác sĩ Ngô Thế Vinh. Ông là một trong những người Việt Nam luôn nặng tình với miền Tây, với đồng bằng sông Cửu Long, một cách bền bỉ, dù quê quán ông ở Hà Nội. Ông là tác giả quyển khảo cứu Cửu Long cạn dòng, Biển Đông dậy sóng. Ông cũng là tác giả quyển Mekong, dòng sông nghẽn mạch… Việt Nam không chỉ có dòng Mekong nghẽn mạch. Việt Nam đang bị nghẽn cả dòng trí tuệ của các bậc trí thức minh tuệ-hùng tâm.

Mạnh Kim

20 May 2020

Tổng quan 45 năm đất nước dưới chế độ Cộng sản

Đào Tăng Dực
30-4-2020

Từ ngày 30 tháng 4 năm 1975 đến ngày 30 tháng 4 năm 2020, thời gian 45 năm. Đây là một khoảng thời gia rất dài trong đời người và thời gian đủ để một quốc gia, dưới sự lãnh đạo của một tập thể hoặc cá nhân sáng suốt, có thể đưa cả một dân tộc đi lên và xoay chuyển vận mệnh như Minh Trị Thiên Hoàng của Nhật Bản, Tổng Thống Mustafa Kamal Ataturk của Thổ Nhĩ Kỳ hoặc Tổng Thống Phác Chính Hy của Nam Hàn.

Lịch sử phát triển kinh tế của các quốc gia trên thế giới chứng minh rằng, trừ những trường hợp vô cùng hiếm hoi, trình độ phát triển kinh tế của một quốc gia lệ thuộc nhiều vào 2 yếu tố chủ quan nội tại:

a. Một là bàn tay và khối óc của người dân trong quốc gia đó,

b. Hai là tài ba và viễn kiến của giới lãnh đạo.

Nhiều hơn là những yếu tố khách quan bên ngoài như những tài nguyên thiên nhiên hoặc điều kiện địa lý thuận lợi.

Trong trường hợp của dân tộc Việt Nam, chúng ta có 2 giai đoạn lịch sử khách quan rõ rệt: đó là trước năm 1975 và sau năm 1975.

Đất nước chúng ta đã trường tồn qua nhiều ngàn năm lịch sử. Chính vì thế, bàn tay và khối óc của người dân Việt, bất kể Nam hay Bắc đều không sai biệt.

Trước 1975, các dân tộc Đông Á (trừ Nhật Bản lúc đó tuy phát triển nhưng chưa ngang bằng với các quốc gia Tây Phương) đều chậm tiến như Nam Việt Nam và có phong trào cho những sinh viên du học tại các quốc gia Tây Phương như Hoa Kỳ, Pháp, Bỉ, Anh quốc, Đức, Canada, Úc và Tân Tây Lan…

Ngoài Bắc, nhà cầm quyền CSVN cũng có phong trào cho sinh viên du học Liên Xô và các quốc gia Đông Âu tương tự.

Vào thời điểm đó, các sinh viên miền Nam Việt Nam, nói về bàn tay và khối óc, không những không thua gì các sinh viên đến từ các quốc gia như Nhật Bản, Nam Hàn, Đài Loan, Hồng Kong và Singapore. Những sinh viên miền Bắc đến Đông Âu có lẽ cũng đạt được những thành quả tương tự.

Sau năm 1975, thì tính đến hiện nay, có khoảng từ 4 đến 5 triệu người Việt sinh sống tại các nước Tây Phương từ Hoa kỳ đến Âu Châu và Úc Châu. Bất cứ nơi nào, các cộng đồng người Việt cũng chứng tỏ bàn tay và khối óc của Việt Tộc ngang bằng, nếu không nói là về nhiều phương diện vượt trội không những dân bản xứ mà ngay cả các cộng đồng di dân Đông Á khác.

Cộng đồng người Việt không những thành công vượt trội về các khía cạnh trí tuệ như tỷ lệ người tốt nghiệp đại học cao mà các nghệ nhân và thương nhân cũng thành đạt không kém.

Câu hỏi hiển nhiên phải đặt ra là:

Tại sao bàn tay và khối óc của dân Việt tỏa sáng tại hải ngoại, nhưng lại lu mờ đến mức độ thảm thương và đưa đến tình trạng đất nước nghèo khổ, kém phát triển và trở thành nỗi nhục của cả dân tộc?

Thật vậy, khi chúng ta so sánh với các quốc gia cùng văn hóa và chiều dài lịch sử như Nhật Bản, Nam Hàn, Đài Loan, Hồng Kong và Singapore thì dân tộc Việt Nam, dưới sự lãnh đạo của đảng CSVN thật tủi nhục.

1. Trên bình diện chính trị:

Trong khi các quốc gia Đông Á dứt khoát vứt bỏ ý thức hệ Mác-Lê, canh tân và cải tổ hệ thống chính trị, xây dựng nền móng vững chãi cho những định chế chính trị dân chủ, rồi lập tức hóa rồng, thì Việt Nam dưới sự lãnh đạo của đảng CS đề xuất hiến pháp 2013.

Đây là một trong những hiến pháp phản động nhất trong lịch sử đất nước. Một mặt HP này hiến định ý thức hệ Mác-Lê lỗi thời và cái mà người CS gọi là tư tưởng Hồ Chí Minh. Mặt khác HP còn hiến định hóa sự cai trị vĩnh viễn và vô điều kiện của đảng CSVN.

2. Trên bình diện chủ quyền và sự toàn vẹn lãnh thổ:

Lịch sử sẽ chứng minh rằng, một trong những trọng tội của đảng CSVN qua tất cả các đời tổng bí thư từ Lê Duẩn, Trường Chinh, đến Nông Đức Mạnh và nhất là Nguyễn Phú Trọng, là đảng chỉ là một tập thể mãi quốc cầu vinh. Mọi công dân Việt Nam khi mới sinh ra đều học bài học lịch sử rằng, lãnh thổ nước Việt Nam kéo dài từ Ải Nam Quan đến mũi Cà Mâu và bao gồm các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa tại Biển Đông.

Đảng CSVN đã công khai bán Ải Nam Quan, một phần của Thác Bản Giốc, hằng chục ngàn cây số vuông lãnh hải cũng như Hoàng Sa và Trường Sa cho Trung Quốc. Công hàm Phạm Văn Đồng năm 1958 (dù có giá trị pháp lý hay không) và những văn kiện chính trị cũng như giáo dục khác cùng thời của CSVN chứng minh không thể chối cãi, chủ ý bán nước của tập thể này.

3. Trên bình diện Nhân quyền và Công bằng xã hội:

Trong phúc trình năm 2019 của cơ quan Human Rights Watch thì:

“Tình trạng nhân quyền đáng kinh tởm của Việt Nam trở nên tệ hại hơn vào năm 2018 khi nhà cầm quyền giam giữ những người bất đồng chính kiến lâu hơn, cho phép những thành phần côn đồ tấn công các nhà tranh đấu cho nhân quyền và luật hóa các điều khoản ngăn cấm quyền tự do phát biểu.

Đảng CSVN độc bá quyền hành qua guồng máy chính quyền, kiểm soát mọi tổ chức chính trị và xã hội lớn và trừng phạt tất cả mọi người chỉ trích hoặc thách thức sự cai trị của họ”.

Những điều khoản Bộ Luật Hình Sự “không giống bất cứ một quốc gia nghiêm chỉnh nào” trên thế giới hoàn toàn khinh thường sự thông minh của người dân như:

Các điều 79 (sau 1/1/2018 là 109)-“Tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”, điều 88 (nay 117)-“Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam” và điều 258 (nay 331)-“Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân” đã đưa bao nhiêu công dân Việt yêu nước vào vòng lao lý.

Thêm vào đó Một cách vắn tắt Luật An Ninh Mạng 2018 nghiêm cấm khắt khe thêm những phê phán của công dân đối với đảng và nhà nước.

Theo phúc trình và bảng sắp hạng của cơ quan Transparency International năm 2018 thì Việt Nam đứng hạng 117 trong 180 quốc gia. Có nghĩa là một trong những quốc gia tham nhũng tệ hại nhất.

Các quốc gia khác xếp hạng như sau:

Singapore 3

Hong Kong 14

Japan 18

Taiwan 31

South Korea 45

China 87

(Corruption perception index 2018 – 180 nations https://www.transparency.org/cpi2018)

4. Trên bình diện phát triển kinh tế:

Sau 45 năm dưới sự cai trị của đảng CSVN thì lợi tức đổ đầu người của dân Việt vào năm 2019 trên danh nghĩa (nominal) là 2,740 Mỹ Kim, đứng thứ 129 trên thế giới, theo Wikipedia.

Lợi tức đổ đầu một người Nhật Bản là 43,043 Mỹ Kim năm 2020, đứng thứ 22 (gấp 16 lần VN); Nam Hàn là 31,246 Mỹ Kim năm 2020, đứng thứ 27 (gấp 11 lần); Đài Loan là 24,828 Mỹ Kim năm 2019 (gấp 9 lần); Singapore là 65,627 Mỹ Kim, đứng thứ 7 (gấp 24 lần); Hong Kong là 49,334 Mỹ Kim năm 2019, đứng thứ 16 (gấp 18 lần); và Trung Quốc là 10,872 Mỹ Kim năm 2020, đứng thứ 67 (gấp 4 lần).

Sự yếu kém về phát triển kinh tế, cộng với tham nhũng và bất công xã hội là một tội ác của các chế độ độc tài. Thật vậy, khi chúng ta nhìn hình ảnh của những bệnh nhân trong các nhà thương tại Việt Nam thiếu giường, thiếu thuốc men, nằm la liệt trên thềm bệnh viện. Khi chúng ta chứng kiến những bà mẹ Việt Nam già nua, yếu đuối phải đi ăn xin hay bán vé số sống qua ngày. Khi chúng ta chứng kiến các trẻ em Việt Nam đói trơ xương tại các vùng quê nghèo khổ.

Trong khi đó, chúng ta cũng chứng kiến trên mạng lưới toàn cầu đời sống sung túc của nhân dân, từ già đến trẻ, những phương tiện y khoa đầy đủ và công bằng xã hội tại các quốc gia Đông Á.

Nhất là khi chúng ta chứng kiến sự xa hoa phung phí đến mức độ phi nhân của những người như TBT CSVN Nông Đức Mạnh. Tất cả những hình ảnh đó phát xuất từ tội ác của đảng CSVN.

Tại sao đảng CSVN lại thua xa đảng CSTQ?

Nhà cầm quyền Đảng CSVN thua xa các chế độ tự do dân chủ trên thế giới đã đành. Câu hỏi là tại sao đảng CSVN lại thua xa cả đảng CSTQ như thế?

Câu trả lời nằm nơi 2 yếu tố tiêu cực của tập thể này. Một là bản tính thiếu sáng tạo từ khởi thủy. Ông Hồ Chí Minh thực sự kiến thức hạn hẹp và hoàn toàn không có sáng tạo, nhất là về phương diện tư tưởng. Ông là một nhân vật lão luyện giang hồ nhưng luôn tự nhận về tư tưởng như là học trò chăm chỉ của các Bác Mác, Lê, Stalin và Mao Trạch Đông. Các đồ đệ của ông, sau khi ông qua đời cũng thế. Nhất là khi phải đối diện với những biến cố lịch sử như xung đột giữa Liên Xô và Trung Quốc, hoặc sự sụp đổ của Liên Bang Xô Viết… thì họ không có khả năng tư duy độc lập.

Yếu tố thứ nhì là bản tính tôi đòi của chính ông Hồ truyền lại cho các hậu duệ. Ông giỏi nhất là trò đu dây giữa LBXV và TQ. Khi LBXV sụp đổ thì bản tính tôi đòi này biến thành bán nước và tận trung với CSTQ.

Câu hỏi tiếp theo là nếu đảng CSVN chưa từng xuất hiện trong lịch sử đất nước dân tộc Việt sẽ đi về đâu?

Nếu đảng CSVN chưa hề hiện hữu trong hoàn cảnh đất nước thì các đảng phái quốc gia thời đó như Việt Nam Quốc Dân Đảng, các hệ phái Đại Việt, Việt Nam Dân Chủ Xã Hội Đảng và các đảng phái quốc gia khác đã hoàn tất công cuộc kháng Pháp dành độc lập. Đất nước chúng ta đã không bị chia Nam-Bắc, dân tộc đã có một nền dân chủ hiến định, pháp trị và đa nguyên và một nền kinh tế không thua kém các quốc gia phát triển khác trên thế giới.

Và sau cùng, sự cáo chung nhanh chóng của đảng CSVN sẽ có hậu quả gì?

Bàn tay và khối óc của dân tộc Việt đã nhiều thế hệ tiền nhân trui rèn suốt gần 5000 năm huyền sử và lịch sử, không dễ gì mai một sau 75 năm tại miền Bắc và 45 năm tại miền Nam, dầu cho sự cai trị của người cộng sản có đẫm máu bao nhiêu.

Sự cáo chung nhanh chóng của đảng CSVN sẽ đưa đến sự hồi sinh mạnh mẽ của dân tộc. Đảng CSVN ngay từ khởi thủy là một ký sinh trùng, hút máu của dân tộc, làm suy yếu nguyên khí của toàn dân. Tuy nhiên dân tộc Việt sẽ hồi sinh nhanh chóng trên các bình diện văn hóa, kinh tế, chính trị và sẽ thăng hoa trên vòm trời Đông Á.

Đào Tăng Dực
(Nguồn: Báo Tiếng Dân)

18 May 2020

Tin ngắn

Đài loan di chuyển nhà máy làm chip lớn nhất qua Mỹ

Công ty chế tạo chất bán dẫn Đài Loan (TSMC) hôm qua thông báo sẽ chi 12 tỉ USD để lập một nhà máy ở bang Arizona (Mỹ).

AFP dẫn thông báo từ TSMC cho hay công trình xây dựng nhà máy ở Arizona dự kiến bắt đầu vào năm 2021 và cơ sở này sẽ bắt đầu sản xuất chip 5nm, loại chip nhỏ nhất và nhanh nhất trên thị trường, từ năm 2024.

Nhà máy mới cũng sẽ sản xuất 20.000 miếng bán dẫn/tháng, tạo ra 1.600 việc làm và có thể có thêm hàng ngàn việc làm thông qua chuỗi cung ứng. Đây sẽ là nhà máy thứ hai của TSMC ở Mỹ.

Thông báo của TSMC được xem là chiến thắng cho Tổng thống Mỹ Donald Trump,  người đang thúc đẩy các nhà sản xuất chip lớn mở cơ sở ở Mỹ để giảm phụ thuộc vào châu Á trong bối cảnh Mỹ và Tàu Cộng đang căng thẳng về thương mại, gián điệp và an ninh quốc gia.

TT Trump: Cắt đứt quan hệ với Tàu Cộng, Mỹ tiết kiện $500 tỷ

NEW YORK - Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump hôm thứ Năm cho biết rằng ông hiện không nói chuyện với Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình và Washington có thể tiến xa đến mức cắt đứt "toàn bộ mối bang giao" với Bắc Kinh nếu liên hệ thương mại không được cải thiện.

"Tôi có mối quan hệ rất tốt [với Xi] nhưng ngay bây giờ tôi thật sự không muốn nói chuyện với ông ta", TT Trump nói với Fox Business trong một cuộc phỏng vấn vào buổi sáng tại tòa Bạch Ốc. "Tôi không muốn nói chuyện với ông ta."

Nhắc lại quan điểm cố hữu của ông rằng Trung Quốc đang "làm tan nát chúng tôi", tổng thống Mỹ nói "có nhiều điều chúng tôi có thể làm" về chuyện này.

"Chúng tôi có thể cắt đứt toàn bộ mối quan hệ", ông nói. "Nếu bây giờ chuyện đó xẩy ra thì sao? - Thì bạn sẽ tiết kiệm được 500 tỷ đô la, nếu bạn cắt đứt toàn bộ mối quan hệ." (TTR dịch: Nikkei Asian Review)

**

Bị Tàu Cộng cấm cửa nhập thịt bò, Úc vẫn khẳng định duy trì điều tra nguồn gốc corona

Bộ trưởng thương mại Úc, Simon Birmingham, cho biết dịch viêm phổi Vũ Hán là một vấn đề sức khỏe cộng đồng lớn vì thế nhất thiết phải tìm hiểu nguồn gốc của nó.

Ông cũng khẳng định việc này sẽ được thực hiện mà không thể bị cản trở “bởi sức ép hay mối đe dọa kinh tế nào” từ Bắc Kinh, ( theo The Epoch Times)

**
Công ty Moderna công bố kết quả thuốc chủng ngừa chống Covid 19 thành công

Công ty sinh học Moderna công bố họ đã theo dõi sát cuộc thử nghiệm giai đoạn đầu thuốc chủng ngừa Covid 19. Kết quả cho thấy nơi tất cả 45 người tham gia đã sinh sản ra kháng thể. Cổ phiếu công ty đã tăng 26%.

Những người tham gia chia thành 3 nhóm được chích liều lượng khác nhau là 25, 100, hay 250 miligram, thuốc chích vào bắp thịt phần trên cánh tay; liều thứ hai được chích sau đó 28 ngày. Vào ngày thứ 48 hay 2 tuần lễ kể từ lần chích liều thứ nhì thì kháng thể sinh ra nơi nhóm nhận 25 miligram tương đương với lượng kháng thể nơi người đã khỏi bệnh còn kháng thể sinh ra nơi nhóm nhận 100 miligram thì lượng kháng thể sinh ra vượt xa lượng kháng thể nơi người đã khỏi bệnh rất nhiếu. Không thấy nói đến kết quả nơi nhóm nhận 250 miligam thuốc chủng thí nghiệm. (TTR dịch: CNBC)

17 May 2020

Việt cộng nằm vùng

 VNCH Ngọc Trương

Theo VOA tiếng Việt, một trong những nguyên nhân đưa đến thất bại của VNCH là do sự lũng đoạn và phá hoại của bọn gọi là "thành phần thứ ba". Vài tháng trước tôi có đọc một số tài liệu, sách, hồi ký của nhiều tác giả khác nhau, trong một đoạn nào đó, các tác giả có đề cập đến thành phần "thứ ba".

Rất tiếc khi ấy không định viết về đề tài này vì vậy không ghi lại đầy đủ chi tiết và xuất xứ, nguồn gốc trích dẫn. Xin bạn đọc thứ lỗi. Đoạn nào nhớ tên tài liệu, chúng tôi sẽ ghi chú để bạn đọc tham khảo thêm. 

Trong bài có thông tin thâu lượm qua quen biết trong gia đình, hoặc tiếp xúc tình cờ, tất cả đều là tên thật, người thật không viết tắt, bọn "thứ ba" công khai ra mặt thời VNCH và sau khi VC chiếm cứ miền Nam, không lý do gì phải bao che cho chúng hay phải viết tắt.

Trong số thầy dạy ở trường Huỳnh Khương Ninh có Lê Minh Lương, Nguyễn Văn Hai tự Nguyễn Huy bị cầm tù vì hoạt động cho CS thời Đệ I Cộng Hòa. Mãn án, cả hai trở lại dạy học, Lê Minh Lương dạy nhạc và công dân giáo dục. Nguyễn Huy dạy công dân giáo dục và Quốc văn lớp đệ tam. Lê Minh Lương mệt mỏi và giảm tham gia với CS. Nguyễn Huy vẫn chê bai chính phủ, chỉ trích xã hội, bớt xông xáo hơn trước. Nhưng vẫn thích tiện nghi do VNCH mang lại: "Xe Honđa rất tốt. Con tao còn nhỏ, mỗi tối đã biết bật nút TV cho cả nhà xem chương trình truyền hình".

Nguyễn Văn Hợi là người Bắc di cư, dạy môn Vạn Vật, CS cực đoan. Sau khi VC chiếm miền Nam, hắn lộ mặt, vào làm ban An ninh nội chính (công an), lần hồi xin chuyển qua Sở Ngoại vụ, tha hồ nhận hối lộ, bóc lột những ai muốn ra đi hợp pháp. 

Nguyễn Văn Bảy hoạt động cho CS mạnh, luôn nhồi sọ học sinh với ngôn ngữ CS: "Kìa chiếc máy bay bỏ bom đồng bào...", CS thưởng công cho làm trưởng phòng Giáo dục quận Nhất một lượt với Lương Lê Đồng (sẽ đề cập sau). Nguyễn Văn Bảy bỏ vợ, lấy cô học trò tên Tùng (không nhớ họ) lúc ấy tuổi hắn đã hơn gấp đôi tuổi cô Tùng. Thời CS ai dám phàn nàn "đạo đức" mất dạy của bọn chúng!

Cổ tấn Văn Luông dạy sử địa đệ tứ, đệ nhị, từng giữ chức Bí thư chi ủy trường Huỳnh Khương Ninh (trước năm 1975), tuyên truyền cho CS như sau: "Kỹ sư ngoài bắc rất giỏi, biết ghép cây bông vải của Ai cập vào phần trên của cây bông vải Việt Nam, nhờ thế miền bắc sản xuất dư thừa bông vải Ai cập". Nếu đúng như thế, tại sao quân CS Bắc Việt và sau này thường dân Bắc vào Nam vơ vét, mua nhiều vải vóc, kể cả vải nội hóa (do các nhà mày dệt ở Sài Gòn sản xuất) mang về bắc? 

Ông này có người em là sĩ quan Thủy quân Lục chiến VNCH tử trận, sau thời gian ở với CS, ông nhận ra bị CS lừa, tương tự như Nguyễn Huy, sinh ra bất mãn. Nhưng chỉ dám bày tỏ qua phần "thắc mắc" trong các buổi nhồi sọ chính trị (ngành giáo dục), chứ chẳng dám làm gì hơn. Con trai ông Văn Luông, cho đi vượt biên và định cư tại Úc, gia đình ông Văn Luông qua Úc do bảo lãnh của người con. Xong một đời hoang phí theo đuổi chủ nghĩa CS rồi thất vọng, uất hận.

Nguyễn Văn Đức dạy Lý Hóa, thích cộng, chống bất cứ chính phủ nào của VNCH, mạnh miệng tuyên truyền: "Ở ngoài bắc tự do và sung sướng hơn, chỉ có dân Việt với nhau...". 

Sau vài tháng nếm mùi đi họp ở địa phương hằng đêm cuối đầu nghe bọn nhóc con CS tuyên truyền "chiến thắng" và sự "nghèo khổ" của miền Nam, hay xếp hàng mua gạo, bánh mì khô, khoai lang lúc nửa đêm, Nguyễn Văn Đức nhìn thấy tận mắt sự nghèo nàn, ngu dốt, hống hách và luôn khủng bố tinh thần dân chúng của bọn cán bộ CS, Đức chỉ biết nói:

"Sao kỳ vậy, không giống như đảng nói trước đây!". Khi hiểu CS đã quá muộn, tròng nô lệ "Liên Xô, Trung Quốc vĩ đại" đã siết chặt quanh cổ.

Hiệu trưởng Lương Lê Đồng, người Huế bạn đồng học trường Pellerin Huế với ba tôi, tuy đồng tuổi nhưng ông này học sau ba tôi vài lớp (theo lời ông nói). Ông Lương Lê Đồng vào tù ra khám thời Đệ I Cộng Hòa và Đệ II Cộng Hòa do hoạt động chống đối chính phủ. Do đó trường Huỳnh Khương Ninh dung túng nhiều thầy giáo CS hoặc chống đối chính phủ VNCH.

Có lần bị bắt tại nhà riêng đường Nguyễn Phi Khanh, một học trò cũ của ông là Đại úy cảnh sát, đến gõ cửa nói: "Thầy ơi, lần nầy thầy đi 6 tháng", rồi anh thong thả đứng đợi trước cổng trong khi ông Lương Lê Đồng sửa soạn áo quần, từ biệt vợ con.

Người học trò cũ - Đại úy cảnh sát, trân trọng mời “thầy” lên xe ngồi phía trước cạnh tài xế, chính anh lên ngồi cạnh “thầy”, không cho còng tay thầy cũ và cũng không cho ngồi băng sau như những tội phạm khác. 

Học trò thấm nhuần giáo dục VNCH mới đối xử với kẻ địch và là thầy học cũ như vậy. Với CS, kẻ địch phải giết, phải đánh, phải "mầy tao" không lễ nghĩa, lịch sự chi cả.

Tuy vẫn treo cờ VNCH trước cổng, thoả thuận của Lương Lê Đồng, Nguyễn Huy cùng Cổ tấn Văn Luông lẳng lặng không cho học sinh chào cờ VNCH mỗi sáng thứ hai như ở các trường khác, thay vào đó gọi là chào "Hiệu đoàn kỳ trường Huỳnh Khương Ninh" và hát "Hiệu đoàn ca Huỳnh Khương Ninh", không hát quốc ca VNCH. Một âm mưu có tính toán sâu xa nhằm đẩy học sinh ra xa VNCH, chen lẫn tuyên truyền trong lúc giảng bài của mấy "thầy" luôn binh vực miền bắc "xã hội chủ nghĩa", hay thêu dệt hình ảnh một xã hội CS hoàn hảo.

Sau khi VC chiếm miền Nam, Lương Lê Đồng được cho giữ chức Chánh sở giáo dục Sài Gòn của chính phủ (bù nhìn) Cộng hòa miền Nam Việt Nam (tức là chính phủ của bọn tự xưng là Giải phóng miền Nam, cờ nữa đỏ, nữa xanh dương đậm và có ngôi sao vàng ở giữa). Chẳng qua là bước đầu của CS đưa đám "nhân sĩ" thân cộng miền Nam ra, xoa dịu dân miền Nam không muốn CS Bắc Việt xâm chiếm. Không đầy một năm, Lương Lê Đồng mất chức và "được" cho gia nhập Mặt trận Tổ quốc của VC. 

Khoảng năm 1978, gặp lại một thầy khác, ông cho hay Lương Lê Đồng đau bệnh nặng nhiều năm, vắng mặt trong Mặt trận tổ quốc VC, sau đó đi chầu Marx.

Mặt trận Tổ quốc, công cụ hạng bét của CS Bắc Việt, bao gồm mọi thành phần không thể cho vào tổ chức nòng cốt của đảng CS. Thầy chùa thân cộng, sư cái, sư đực VC, linh mục VC, nhân sĩ, trí thức thân cộng, bám đuôi CS đều cho vào nồi cháo heo, thập cẩm, tả pí lù: Mặt trận Tổ quốc, dễ kiểm soát, kềm chế và trừng phạt khi cần. Vài thí dụ điển hình: sư cái Huỳnh Liên, linh mục VC: Phan Khắc Từ, Trương Bá Cần, Nguyễn Ngọc Lan, Chân Tín, Huỳnh Công Minh, hay bọn biểu tình phá rối: Ngô Bá Thành, Cao Thị quế Hương, Huỳnh Tấn Mẫm, Trịnh Đình Ban, Lê Văn Nuôi...

Tại sao Bộ Giáo Dục, Bộ Nội vụ, Cảnh sát quốc gia không làm gì trường Huỳnh Khương Ninh?

Lý do:

- Trường đào tạo nhiều thế hệ học sinh từ đời Pháp thuộc (khi ấy chưa bị CS thao túng), các cựu học sinh nâng đỡ trường như Chuẩn tướng Trần Văn Nhựt, ông Phạm văn Phàng (Chánh văn phòng Phủ Thủ tướng VNCH). Ông Phạm Văn Phàng từng dạy học tại trường lâu về trước, nhưng vẫn cố giúp đỡ trường nơi hai con ông theo học. Uy tín của ông làm bên cảnh sát nhẹ nhàng hơn với trường Huỳnh Khương Ninh.

Người miền Nam nói chung coi trọng tình nghĩa, đó là kẻ hở để CS lợi dụng. 

- Các thầy giáo khác chỉ dạy học và làm ngơ không theo CS, rất nhiều thầy cô ở vào loại này, cũng là khuyết điểm của dân miền Nam trước đây, muốn yên thân, không đụng chạm chuyện người khác, tự nhủ "không làm chính trị", hoặc "việc của cảnh sát, của chính phủ, mình chỉ là thường dân!"

- Thầy Khánh Trương, xin được chân dạy toán ngay ổ CS Huỳnh Khương Ninh. Ông rất trẻ, đẹp trai, đi dạy học bằng xe mô tô loại lớn. Giữa giờ học, một tên VC lạ mặt bước vào lớp, chĩa súng vào ông Khánh Trương, tên này tuyên truyền CS trước cả lớp, sau cùng hắn nói với ông Khánh Trương: "Tụi tôi biết anh là CIA, lần này chỉ cảnh cáo". Xong hắn chạy ra khỏi trường. Câu chuyện lan truyền từ lớp này sang lớp khác, nhốn nháo cả trường vài ngày.

Ai mở cửa trường trong giờ học để VC vào đe dọa thầy giáo? Tên VC lạ mặt chỉ vào ngay lớp của thầy Khánh Trương, tất nhiên phải có chỉ điểm của VC trong trường. Có thật ông Khánh Trương là CIA hay không, hay đó là luận điệu muôn đời của VC. Hoặc ông được Cảnh sát quốc gia giao theo dõi hoạt động bọn thầy giáo CS, nên chúng phải loại ông ra.

Hết niên học, thầy Khánh Trương nghỉ luôn.

Gặp thầy Vương Gia Khánh ở hải ngoại, ông nói - bọn CS trường Huỳnh Khương Ninh từng móc nối ông hoạt động cho chúng. Ông Khánh - cựu học sinh của trường, thiếu úy hiện dịch giải ngũ vì bị thương, không còn khả năng chiến đấu. Theo ông, VC cho rằng ông là đối tượng tốt nhất, cựu sĩ quan QLVNCH, thương phế binh, nếu hoạt động cho VC, sẽ ít bị nghi ngờ. Ông Khánh từ chối, chỉ dạy học không tham gia chính trị. Ông mỉa mai gọi ông Lương Lê Đồng là trái chanh VC đã vắt sạch nước, xong ném vào thùng rác. Thân phận chung của bọn nằm vùng ngu ngốc tin theo CS chỉ có thế, chứ không khá hơn.

Nói đến CS nằm vùng không thể bỏ qua Thích Trí Quang, tức Phạm Quang, có khi gọi là Phạm Văn Bòng (hay Bồng), tên trong lúc hoạt động là Đinh Văn Tánh.

Theo lời của chính hắn trong “Trí Quang tự truyện (2011)”, hắn nghiên cứu Bản tường trình thành lập Việt Minh năm 1941 của tên CS Trường Chinh soạn theo lịnh Hồ Chí Minh, và rất thích ý niệm đó (trang 10/40).

Trước năm 1963, Trí Quang có thương lượng với Tổng Thống Ngô Đình Diệm - hắn muốn chính phủ cắt phân nửa vườn Tao Đàn giao cho hắn xây chùa làm trụ sở, đồng thời chính phủ phải cung cấp 5 triệu đồng VNCH làm phương tiện hoạt động (khi ấy xe Mercedes mới, nhập cảng của Đức chỉ có 200 ngàn đồng tiền VNCH/chiếc). 

Tổng Thống Diệm trả lời - cả hai việc đó Tổng Thống lo không nổi theo đòi hỏi của Trí Quang (Trí Quang tự truyện trang 34/40).

Tìm hiểu thêm gốc gác của Trí Quang, (Thích) Trí Độ là thầy dạy đạo cho Trí Quang, (Thích) Thiện Minh, (Thích) Thiện Siêu...

Năm 1953 Trí Độ được Việt Minh cho làm Ủy viên Ủy ban Việt Nam Bảo vệ Hòa bình Thế giới (sic), sau khi Việt Nam chia đôi đất nước, Trí Độ ra bắc và cầm đầu Phật giáo miền Bắc cho đến lúc chết năm 1979. Trí Độ giữ chức Uỷ viên thường vụ quốc hội và Uỷ viên Chủ tịch đoàn Mặt trận tổ quốc tả pi lù của bắc Việt. Trí Độ được tưởng thưởng hai huy chương của CS.

Trí Quang và các bạn đồng học chịu ảnh hưởng tuyên truyền của Trí Độ. Sự liên lạc và cấu kết đã có từ lâu giữa Trí Độ và các môn sinh, giật dây điều khiển hoạt động của Trí Quang, Thiện Minh... trong chiến lược phá hoại nội tình VNCH, ẩn núp dưới danh nghĩa "bảo vệ đạo pháp".

Có người không tin Trí Quang là tay chân của CS, sau khi VC chiếm miền Nam, Trí Quang và đồng bọn không hề lên tiếng về sự đàn áp tôn giáo, ngược đãi sĩ quan QLVNCH trong các trại tù từ Nam ra bắc? Không hề biểu tình, không dọn bàn thờ ra đường phản đối, không “tuyệt thực nhưng vẫn uống sâm”, không tự thiêu, tự đốt, tự chặt tay chặt chân. Cũng không thấy ủy ban "tranh đấu" cho tù nhân được đối xử nhân đạo hay "cải thiện" chế độ lao tù thời CS.

Tất cả chẳng qua là "nhiệm vụ" phá hoại miền Nam đã làm xong, gây chia rẽ chính trị miền Nam đã hoàn tất. Cao Đăng Chiếm, và trùm khủng bố mười Hương tuân lịnh Phạm Hùng phải triệt hạ Trí Quang tức khắc, cô lập và loại bỏ đám lâu la thân cận từ thời trước CS, bọn nầy đội lốt tu hành (sic), cư sĩ hay "phật tử" để yểm trợ chiến dịch phá hoại VNCH, mỗi tên bị theo dõi thường xuyên, giam lỏng. Kể cả Tri Quang, không được ra khỏi chùa Già Lam, mọi hành động đều bị theo dõi. 

Thêm một trường hợp trái chanh hết nước phải vất thùng rác.

Danh sách bon CS nằm vùng phá hoại VNCH còn rất dài, lần hồi chúng tôi sẽ trình bày với bạn đọc, có chi tiết bạn đã biết rồi, cũng có chi tiết bạn đọc chưa biết.

Mục tiêu chính yếu là rút ra một bài học từ thất bại của VNCH. 

Những người chống cộng ở mọi lứa tuổi, mọi thành phần, có dịp suy gẫm thêm và không để CS lừa bịp lần nữa.

12.05.2020

 VNCH Ngọc Trương

14 May 2020

Tiếng Việt chán chết

Nguyễn Tài Ngọc

Tôi có lẽ đã già nên ngày càng khó chịu như phụ nữ mất kinh nguyệt khi đọc lối hành văn của báo chí ở Việt Nam (và ngay cả ở bên Mỹ vì nhiều người viết cho báo chí ở Mỹ bây giờ là từ Việt Nam sang nên ảnh hưởng văn học của người miền Bắc sau 1975).
         
Ngày hui nhị tỳ có hai điều tôi hối hận: thứ nhất, tôi không thực hiện được lời mơ ước có ba vợ khi còn sống; và thứ hai, tiếng Việt mẹ đẻ của tôi sau khi Cộng Sản chiếm đóng miền Nam tháng 4 năm 1975 nay đã trở thành quái thai không còn nhận diện được nữa.

Cái nguy hiểm mà tôi bị thắt lưng buộc bụng không làm gì được là trái với những sự kiện khác trên đời những gì phẩm chất xấu xa sẽ bị đào thải không tồn tại: hãng xe nào làm xe không bền sẽ chẳng ai mua, tiệm ăn nào nấu dở ẹc khách sẽ không đến, phim không hay chẳng ai mua vé vào xem..., tiếng Việt của Cộng Sản sau 1975 rất nhiều chỗ dùng không đúng văn phạm, câu văn lủng củng trình độ tiểu học... nay đã truyền bá rộng rãi khắp nơi trong nhân gian, trở thành chính thức cho hơn 95 triệu người Việt, đồng hóa hoàn toàn văn chương của người dân ngày xưa sống dưới chính thể Việt Nam Cộng Hòa.

Tôi đọc một bản tin từ trang mạng "Lao động" ngày 22/02/2020. Đọc xong tôi bị nhồi máu cơ tim, may mà vợ đưa tôi vào nhà thương chữa trị kịp thời:

https://laodong.vn/phap-luat/thu-gom-hon-600kg-khau-trang-da-qua-su-dung-o-vinh-phuc-mang-ve-ha-noi-786133.ldo

Tôi chỉ chép lại tựa đề và hai đoạn đầu ở đây, mầu đỏ. Câu văn nên sửa lại theo ý tôi, mầu xanh. Lời tôi bình phẩm mầu đen (Nếu phân tích cả bản tin thì chắc chắn tôi phải vào nhà thương điên Chợ Quán. Tôi không muốn hy sinh tính mạng của tôi). 

- Nguyên văn bản tin:

(Tựa đề bản tin tôi gạch dưới thêm vào): Công an huyện Sóc Sơn vừa kiểm tra, phát hiện bên trong một ngôi nhà trên địa bàn cất giấu 620kg khẩu trang y tế đã qua sử dụng. Đáng chú ý, đây là số khẩu trang được thu mua từ khu vực Phúc Yên, Vĩnh Phúc rồi mang về tập kết tại Hà Nội.

Chiều 22.2, Công an huyện Sóc Sơn (Hà Nội) cho biết, mới đây đơn vị đã kiểm tra, phát hiện đối tượng thu gom hơn 600kg khẩu trang y tế đã qua sử dụng ở Vĩnh Phúc để mang về Hà Nội tập kết.

Theo đó, chiều 19.2, Công an huyện Sóc Sơn đã tiến hành kiểm tra một ngôi nhà tại thôn Đa Hội, xã Bắc Sơn. Quá trình kiểm tra, lực lượng chức năng phát hiện bên trong ngồi nhà cất giấu 620 kg khẩu trang y tế đã qua sử dụng.

         ......

- Tôi nghĩ nên viết:

         (Tựa đề bản tin) Khám phá 620kg khẩu trang y tế đã dùng rồi tích trữ bất hợp pháp .

         22-02-2020:  Công an huyện Sóc Sơn (Hà Nội) loan báo chiều ngày 19-02, Công an đã khám xét  một ngôi nhà tại thôn Đa Hội, xã Bắc Sơn, tỉnh Vĩnh Phúc. Tại đây, nhà chức trách khám phá nơi này tích trữ bất hợp pháp hơn 600kg khẩu trang y tế đã dùng rồi với mục đích mang về Hà Nội tập kết.

- Thiển ý ba xu của tôi về đoạn văn này:

         Bản tin mầu đỏ viết luộm thuộm dài dòng gồm 151 chữ. Tôi sửa lại mầu xanh chỉ có 84 chữ. Câu văn ngắn gọn, dễ hiểu, ý không khác gì bản chính. 

         1. Tựa đề bản tin này dài hơn quốc lộ số 1. Tựa đề cần viết ngắn gọn, không cần giải thích dài dòng vì phần tin viết  sẽ giải thích cho người đọc hiểu biết.

         2.  Trong tựa đề và hai câu văn kế tiếp, những chữ "Công an huyện Sóc Sơn", "khẩu trang y tế", "kiểm tra" lập đến ba lần, đọc nhàm chán như con nít viết.

         3. "Lực lượng chức năng": Đây là một từ ngữ của văn hóa Cộng Sản "nhập cảng" vào miền Nam sau 1975, phần đông tôi thấy dùng với tác dụng thừa thãi. Công an là một phần của "lực lượng chức năng", không cần viết ai đọc cũng hiểu.

         4. Chữ "đối tượng": Tự điển Hán Việt của Đào Duy Anh định nghĩa "đối tượng" là: "cái vật mục đích của tư tưởng hoặc hành động của mình -mục tiêu- objet ".

         Để ý tự điển Hán Việt Đào Duy Anh định nghĩa rõ "đối tượng" là "cái vật...", không nói "con người", thế nhưng bây giờ văn hóa Cộng Sản áp dụng chữ "đối tượng" cho con người, và thường thì dùng để chỉ những người bị công an bắt hay truy nã. Thí dụ:

         - Cô có đối tượng chưa?

         - Nhiều đối tượng thuê căn hộ chung cư hoạt động mại dâm, ma túy.

         - Đối tượng đi xe con cướp táo tợn ở Đà Lạt.

         - Sau khi ra tay sát hại và cướp tài sản của nữ giáo viên, đối tượng Nguyễn Thành Hưng đã vô hiệu hoá camera trong nhà.

         - Vụ Đồng Tâm: 20 đối tượng bị khởi tố tội "Giết người"

         - Tây Ninh bắt 2 đối tượng giả danh công an

         - và trong bản tin này:  Công an huyện Sóc Sơn (Hà Nội) cho biết, mới đây đơn vị đã kiểm tra, phát hiện đối tượng...

Đối với tôi, chữ "đối tượng" như chữ "sự cố", không cần dùng vì dư thừa và không chính xác.

Trong câu  "Cô có đối tượng chưa?", tôi nghĩ người viết ý nói "Cô có người yêu chưa?". Nhưng nhỡ cô ta đang nghĩ đến một người nào cô ta muốn giết thì câu "Cô có đối tượng chưa?" có phải là cũng đúng nghĩa như thế không? Như thế thì dùng chữ "đối tượng" không chính xác làm gì, dùng thẳng chữ "người yêu" ai đọc cũng hiểu: "Cô có người yêu chưa?".

Trong những thí dụ tôi đưa trên dùng chữ "đối tượng" chỉ người bị công an bắt, tại sao lại rườm rà dùng chữ Hán Việt mà không dùng chữ "người"? : "Tây Ninh bắt 2 người giả danh công an". "Vụ Đồng Tâm: 20 người bị khởi tố tội "Giết người"...

Chữ "đối tượng" nghĩa bao quát, không cho biết người bị bắt là loại người nào. Tiếng Việt trước 1975 đã có những chữ đặc biệt chi tiết nếu muốn biết người bị bắt là ai: "nghi phạm", "thủ phạm". Trong câu "Cảnh sát bắt hai thủ phạm trốn dưới gầm xe hơi", có phải người đọc biết ngay hai người cảnh sát bắt đã phạm tội ở đâu rồi hay không, thay vì dùng chữ "đối tượng"?

Thí dụ công an đến bắt một nhà tình nghi là buôn bán ma túy. Ngày hôm đó một ông trong xóm nhà không có cầu tiêu nên xin qua nhà đó dùng toilette. Đang dùng toilette thì xui cho ông ta công an ập vào, giải về bót vì không biết ai là ai. Ngày hôm sau báo đăng "Công an bắt một đối tượng ở xóm Cầu Muối". Chữ đối tượng ở đây là sai vì ông ta không phải là người trong mục đích Công an đến bắt. Thành ra để tránh cho người tường trình phải điều tra mất thì giờ xem người bị bắt như thế nào, tại sao không dẹp bỏ chữ "đối tượng" mà dùng chữ "người" rất bình thường như văn chương Việt Nam Cộng Hòa cũng như Âu Mỹ:   "Công an bắt một người ở xóm Cầu Muối"?

Tôi là người Bắc nên cổ võ sự học hỏi và sử dụng tiếng Hán Việt cho văn chương Việt Nam súc tích. Chẳng hạn như dùng chữ "bảo sanh viện", "điêu luyện", "thảo cầm viên"... hay hơn là "xưởng đẻ", "nhà nghề", "sở thú" (thảo cầm viên có cả thú và cây cỏ).  Thế nhưng khi truyền thông tin tức thì phải đơn giản hóa cú pháp để cho mọi tầng lớp người hiểu, và nếu dùng chữ Hán Việt thì nghĩa phải đích xác và cần thiết. Chữ "đối tượng" dư thừa không cần thiết như chữ "sự cố" của văn hóa Cộng Sản. Thí dụ "Tôi không đi làm hôm nay vì xe tôi có sự cố". Tại sao không nói xe tôi bị bể bánh, bị đứt dây sên, bị đụng, bị hết xăng...?   .

         5. "600kg khẩu trang y tế đã qua sử dụng" : Tiếng Việt Nam tĩnh từ và trạng từ luôn luôn đi sau danh từ hay động từ: "Căn nhà đỏ", "Cô ta múa đẹp mắt". Chẳng ai nói "Cô ta đẹp mắt múa" . Thành thử, nói:  "600kg khẩu trang y tế đã qua sử dụng" là sai. Nói đúng phải là: "600kg khẩu trang y tế đã sử dụng qua" (sử dụng rồi nghe hay hơn)

Tôi muốn nêu ra một điểm là khi rời Sài-Gòn tháng 4/1975, tôi chỉ là một thanh niên học hết lớp 11. Từ lúc sang Mỹ cho đến giờ tôi sống trong môi trường xã hội Mỹ, ít khi tham gia hay giao thiệp với cộng đồng Việt Nam, không đọc sách báo tiếng Việt nên vốn liếng tiếng Việt của tôi không tiến triển mà chỉ có suy thoái.

Ấy thế mà kiến thức tiếng Việt của tôi ở Mỹ giảm thiểu không bằng tiếng Việt xuống dốc không thắng ở Việt Nam.

Tôi nghĩ trang mạng "Lao động" là một cơ quan chính thức của chính quyền. Chính quyền viết văn như thế thì không còn hy vọng gì cho văn phạm cú pháp tiếng Việt trong học đường, trong xã hội, trong cơ sở, trong văn chương Việt Nam.

Giống như ngày xưa khi sang Mỹ tôi không ước đoán được là tôi sẽ chôn thân trên xứ sở này, tôi cũng đã không bao giờ nghĩ văn chương Việt Nam sẽ có ngày cái xấu thay cái tốt, cái dở thay cái hay, cái sai thay cái đúng.

Điều đáng buồn là ngày đó đã đến trong khi tôi còn sống.

Nguyễn Tài Ngọc
March 2020

13 May 2020

Hồn Nhiên, tranh A.C.La




Hồn Nhiên (Innocent)
Oil on canvas, 18x24 in (46x61cm)
by A.C.La Nguyễn Thế Vĩnh
**
Tán chuyện cho vui quanh bức tranh

Không được rồi anh V ơi! Cha mẹ của bé sẽ bị trách nhiệm vì bỏ rơi bé nơi nguy hiểm... Tranh cần thêm một người lớn cho đúng luật...haha!
PQH
**
Thực ra thì khi phác hoạ bức tranh mình cũng đã nghĩ nhiều về chuyện một đứa bé không thể ở bơ vơ một mình. Nhưng có những ý nghĩ khác khiến chuyện nghi ngại ấy bị bỏ qua. Đứa trẻ rất hồn nhiên vui đùa với bọt sóng, không ngơ ngác sợ hãi mà rất an tâm vì biết có người thân ở cận kề (trường hợp này như người ta thường nói "ý tại ngôn ngoại", không vẽ mà người xem tranh vẫn thấy).

Tôi không muốn vẽ bất cứ sinh vật nào khác, ngay cả một hai con hải âu, để giữ lại cái cảm giác "con người thật là bé nhỏ, mong manh giữa cái mênh mông của trời đất. Lúc đầu đã tính (chỉ) vẽ những dấu chân người lớn in trên cát gần đứa bé, nhưng nghĩ rằng như vậy cũng vẫn khuấy động cái ý chính của bức tranh nên đã bỏ ý đó đi.

Bạn đồng tình được bao nhiêu phần trăm?

A.C.La

11 May 2020

Bản tuyên bố chính thức của CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA HOA KỲ

The Vietnamese American Community ofthe USA
 6050Dawson Blvd., Ste. A-B, Norcross, GA 30093
TEL: (404) 409-8992
___________________________________________________________________
To:Mr. Gavin Newsom
Governor of California
130310th Street, Suite 1173
Sacramento,CA 95814
May 9, 2020
Subject:Protest the Governor’s recent statement that offends the nail business and the Vietnamese American Community.
Dear Governor Newsom,
On behalf of the Vietnamese American Community of the USA (VAC-USA), we strongly protest your recent statement in regard to the Covid-19.
(Quote)"this whole thing started in the state of California, the first community spread, in a nail salon, … [I am] very worried about that." (endquote)
We don't have any information to verify the truth about the spreading of Covid-19 in your State of California, but we see in your statement the serious discrimination toward the nails business in which a high percentage of workers are Vietnamese Americans.
We are in no position to lecture you on the prudence in your speech.  But at least, a politician should think twice before speaking and know how to choose words properly in special circumstances in order to maintain the unity of the people in his/her care.
We are requesting you to withdraw your statement and send apologies to those yours statement might offend. We are looking forward to your reply soon.
Regards,
Michael Do
Chairman of the Board of Directors
The Vietnamese American Community of the USA
________________________
Source: (SauNguyen, TS4 Sun 2020-05-10 10:38 PM)

Vác-xin chống Covid-19: Tình báo Mỹ ‘‘cảnh báo’’ về chiến dịch tin tặc quy mô lớn của Bắc Kinh

Trọng Thành

Trong những ngày gần đây, nhiều cơ quan an ninh Mỹ đang chuẩn bị ra một thông báo chung về các hoạt động tin tặc quy mô lớn của Bắc Kinh, nhằm đánh cắp các công trình nghiên cứu vác-xin và các điều trị bệnh Covid-19. Truyền thông Hoa Kỳ cho hay chiến dịch này huy động các điệp viên, tin tặc « xuất sắc nhất » của Trung Quốc.

Một nhà khoa học xét nghiệm mẫu virus corona
trong phòng thí nghiệm thuộc sở Y Tế thành phố
New York, Mỹ, ngày 23/04/2020. 
REUTERS - Brendan McDermid 
Báo New York Times hôm qua, 10/05/2020, dẫn dự thảo thông báo của Cục Điều Tra Liên Bang (FBI) và bộ An Ninh Nội Địa Mỹ, theo đó chính quyền Trung Quốc đang tìm cách chiếm đoạt « nhiều dữ liệu quý » về y tế liên quan đến các nghiên cứu về vác-xin, trị liệu, xét nghiệm tại các trường đại học và trung tâm nghiên cứu tư nhân. Các cơ quan phản gián Mỹ đặc biệt chú ý vì lực lượng tham gia chủ yếu vào chiến dịch này là « các tác nhân phi truyền thống », một cụm từ thường được dùng để chỉ các nhà nghiên cứu, các sinh viên cộng tác với tình báo Trung Quốc, làm việc trong các phòng thí nghiệm ở Mỹ. Cảnh báo của các cơ quan an ninh Mỹ sẽ được chính thức đưa ra trong những ngày tới.

Theo nhiều quan chức Mỹ, quyết định đưa ra cảnh báo nói trên nhắm vào các nhóm tin tặc của Bắc Kinh nằm trong một chiến lược chống gián điệp tin học rộng lớn hơn, với sự tham gia của Bộ chỉ huy Tác chiến Mạng và Cơ Quan An Ninh Quốc Gia Mỹ (NSA). Hồi tuần trước, Washington và Luân Đôn cùng đưa ra cảnh báo chung về nguy cơ tin tặc nhắm vào các cơ quan y tế, dược phẩm, các cơ sở nghiên cứu y khoa và chính quyền nhiều địa phương. Không nêu đích danh, nhưng đối tượng nhắm đến của cảnh báo này là Trung Quốc, Nga, Iran và Bắc Triều Tiên.

Bắc Kinh bác bỏ « 24 cáo buộc lố bịch » của giới chức Mỹ

Cuộc chiến truyền thông xung quanh đại dịch Covid-19 tiếp diễn trong kỳ nghỉ cuối tuần qua. Reuters, hôm nay 11/05, dẫn một bài viết được công bố trên trang mạng của bộ Ngoại Giao Trung Quốc, tối thứ Bảy, 09/05. Văn bản nội dung họp báo dài 30 trang, với 11.000 từ, cực lực bác bỏ « 24 cáo buộc lố bịch » của nhiều giới chức cao cấp Mỹ, chỉ trích Bắc Kinh trong việc kiểm soát đại dịch Covid-19.

Bộ Ngoại Giao Trung Quốc đặc biệt bác bỏ các cáo buộc của ngoại trưởng Mỹ Mike Pompeo, lên án Bắc Kinh che giấu thông tin về virus corona mới, cũng như nêu khả năng virus xuất phát từ một phòng thí nghiệm ở Vũ Hán. Về các đòi hỏi của tổng thống và ngoại trưởng Mỹ là phải việc gọi virus corona mới là « virus Vũ Hán » hay « virus Trung Quốc », bộ Ngoại Giao Trung Quốc dẫn các tài liệu của Tổ Chức Y Tế Thế Giới (WHO), theo đó tên của một loại virus không thể gắn liền với bất cứ một quốc gia nào.

WHO : Không có điện đàm ngày 21/01 giữa tổng giám đốc Tedros với Tập Cận Bình

AP cho hay, hôm thứ Bảy 09/05, Tổ Chức Y Tế Thế Giới ra một thông báo bác bỏ cáo buộc của tuần báo Đức Der Spiegel, theo đó tổng giám đốc WHO Tedros Adhanom Ghebreyesus đã có một cuộc điện đàm với chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình hôm 21/01/2020, và trong cuộc điện đàm này, lãnh đạo Trung Quốc đã yêu cầu tổng giám đốc WHO trì hoãn công bố đại dịch, giữ lại các thông tin về khả năng virus gây bệnh Covid-19 lây từ người sang người.

Theo WHO, việc đưa ra các thông điệp « không chính xác » như vậy làm tổn hại đến các nỗ lực của Tổ Chức Y Tế Thế Giới và toàn thế giới trong việc hướng đến mục tiêu chấm dứt đại dịch Covid-19. Theo WHO, Bắc Kinh đã khẳng định việc virus lây từ người sang người ngay từ ngày 20/01/2020. Tuần báo Đức Der Spiegel dẫn thông tin từ Cơ quan tình báo Đức (BND). Hôm qua, Chủ Nhật 10/01, BND từ chối bình luận về vấn đề này. Vẫn theo Der Spiegel, tình báo Đức khẳng định thế giới đã bỏ lỡ 6 tuần lễ để kịp đối phó với đại dịch Covid-19, do chính sách che giấu thông tin của Trung Quốc.

(Nguồn: RFI)