17 March 2013

Chờ Em, thơ


Em hứa về. Sao em chẳng về?
Ta chờ đợi mãi bước em đi
Thời gian như nước xuôi giòng chảy
Chỉ thấy trường giang sóng biệt ly.

Ta chờ em đã mấy mươi năm
Từ buổi trăng treo bóng nguyệt cầm
Từ buổi cầu sương rền gió hú
Tiếng rừng vang vọng cõi xa xăm.

Ta chờ em suốt những mùa đông
Giá buốt, sương giăng, tuyết lạnh lùng
Đêm vắng đèn khuya mòn mỏi giấc
Tro tàn bếp lửa, nhớ mênh mông.

Ta chờ em từng mỗi hoàng hôn
Ngắm áng mây trôi lặng lẽ buồn
Bên chén trà vơi, ngồi độc ẩm
Ngập tràn tâm sự chuyện hàn ôn.

Ta chờ em dài những cơn mưa
Rét mướt bên song ngọn gió lùa
Dang dở bài thơ không đoạn kết
Mơ màng chăn gối thoảng hương đưa.

Không biết giờ này em ở đâu?
Chân trời, góc biển, bến giang đầu
Hay còn xuôi ngược miền đô thị
Gối chiếc đêm về có nhớ nhau?

Ta chờ em sức kiệt tàn hơi
Hết cả trăm năm, hết cả đời
Ta sẽ chờ em nhiều kiếp nữa
Mấy vòng sinh diệt kiếp luân hồi.

Dương Quân
3/13

No comments:

Post a Comment

Cái Đêm Hôm Ấy . . . Đêm Gì?

TTR: Chắc chắn không ai đọc được những bài ký sự như thế này mà còn có thể hình dung ra cảnh người dân bị bóc lột tàn bạo, phi nhân hơn nữa ...