24 May 2016

Tâm Sự Người Ngư Phủ, thơ

Tâm Sự Người Ngư Phủ

Người ngư phủ ngồi buồn trên bến vắng
Nhìn ra xa  biển sóng vẫn chập chùng
Bờ cát  trắng vạn ngàn con cá chết
Lòng thật buồn mắt lệ chảy rưng rưng.

Những con thuyền đang neo trên bờ cát
Thật não nùng  thuyền đang nhớ trùng dương
Người ngư phủ nao lòng nhìn biển cả
Cớ gì đâu?- sao cam cảnh đoạn trường?.

Đời ngư phủ tháng năm luôn vất vả
Biển quê hương, Tàu Cộng mãi tung hoành
Thuyền ngư dân bị đánh đắm… hãi hùng
“Nhà nước nhác” chỉ cho rằng:- “tàu lạ”

 Bao vợ con mái đầu viền tang trắng
Goá phụ sầu, con trẻ khóc mồ côi
Biển đảo ta yên bình bao thế kỷ
Sao bây giờ đã mất hết niềm vui!?

Hồn ngư phủ nỗi sầu dâng chất núi
Nghĩ bầy con không được bát cơm đầy
Nợ giữa đời tháng ngày chồng chất mãi
Chẳng ra khơi đâu có được ngày mai.

Từng đợt sóng đưa cá lên bãi cát
Ngư phủ nhìn đứt đoạn cả tâm can
Lòng căm hận kẻ bạo quyền đốn mạt
-Nỡ lòng nào khiến biển phủ màu tang!?


23-5-2016
Hàn Thiên Lương

No comments:

Post a Comment

Tùy bút

H ình như thuở đó có một học sinh nghèo "ngoại đạo" mới vừa 16 tuổi, quê mùa nhút nhát, đang nuôi dưỡng một tình "yêu-hoa-cúc...