10 February 2011

Thơ Phan Nghĩa

Âm vãng

Nước gọi hồn đau thương về một nỗi
Nếm điêu tàn dịu ngọt đầy vơi
Đã bao đêm thức trắng hao gầy
Ai chờ mãi cho muôn trùng giai điệu
Hương ngát trần ai mong chờ nỗi nhớ
Cũng phiêu bồng tan tác chia ly
Ai thương vay khóc mướn điên cuồng
Mùi dị thảo tòa dài theo suối tóc
Thêm một lần tưởng chừng muốn khóc
Cả trời buồn hun hút dấu hoang sơ
Đêm thương ly
Đêm tạo khúc bi cầm
Đêm hò hẹn cung nguyền sâu thẳm
Một thoáng yêu đương muôn ngàn giọt lệ
Cõi hồng trần thấp thoáng phút chia tay
Đây là đâu hỡi giai nhân huyền bí
Để phím chùng tỏ nhạt bâng khuâng
Thương yêu như hoa lá nẩy mầm
Ngàn ân ái vơi đầy cách biệt
Đã bao đêm ngân triều muốn tắt
Cả hình hài tan rữa cõi trần u
Số kiếp lang thang số kiếp đọa đày
Thôi hãy để linh hồn câm lặng.

PHAN NGHĨA

No comments:

Post a Comment

Yêu cũng đáng ngại thật... Ai bỏ đi trước sẽ chết!

- Bức tranh "Ai bỏ đi trước sẽ chết" "Một bức tranh với giá trị nhân văn sâu sắc, ngay cả khi cô gái nói rằng nếu chàng trai ...