21 February 2011

Thơ Lãm Thúy

Phút phân ly 
                     
Bước ra còn quay lại
Ôm mẹ trong vòng tay
Sợ xa rồi xa mãi
Bóng Hạc rộng đường bay…

Khi đi. Cha nhỏ lệ
Đời mất còn, ai hay.
Tuổi hơn thập bát tuế
Chắc gì trường thọ đây !

Ra đi là vậy đó
Buồn xé lòng chia phôi
Đợi đến khi gặp nữa
Mới chắc là yên vui

Cứ mỗi lần ra đi
Lòng cứ buồn như chết
Cứ sợ cuộc phân ly
Mai kia thành vĩnh biệt !

Cái ngày đau thương ấy
Rồi phải đến trong đời
Xin thời gian chậm lại
Cho con đừng mồ côi !

06-02- 2011
Lãm Thúy

***
To: LT.
Khiếp, trốn biệt đâu cả năm. May mà còn tìm ra đường về. (TTR)

No comments:

Post a Comment

Yêu cũng đáng ngại thật... Ai bỏ đi trước sẽ chết!

- Bức tranh "Ai bỏ đi trước sẽ chết" "Một bức tranh với giá trị nhân văn sâu sắc, ngay cả khi cô gái nói rằng nếu chàng trai ...