Xuân của Đảng
Chắc hẳn vì Đại Hội Đảng lần thứ XI diễn ra 3 tuần lễ trước Tết Nguyên Đán, nên cả tháng nay rồi, trên đường phố cũng như dọc theo quốc lộ, đi đến đâu cũng toàn màu đỏ : nào là cờ đỏ sao vàng, nào là cờ búa liềm, và đủ thứ khẩu hiệu, trong đó có “Mừng Đảng, mừng Xuân !” Thì ra mùa Xuân đã đến, nhưng trước hết và trên hết mọi sự, đây là mùa Xuân của Đảng Cộng Sản Việt Nam, năm nay 81 tuổi. Đến giờ này Đảng vẫn kiên quyết đi theo chủ nghĩa Mác – Lê-nin, một chủ nghĩa đã bị bỏ vào thùng rác tại chính nơi khai sinh ra nó là Liên Xô hơn 20 năm nay rồi. Đã thế, Đảng Cộng Sản Việt Nam còn kiên quyết đi theo định hướng xã hội chủ nghĩa, mà nếu hỏi : nó ở đâu, nó là cái gì, mặt mũi nó ra làm sao, thì chính các đảng viên cũng không ai trả lời nổi.
Những cành hoa giả
Lúc này trên đường phố, hoa giả được bày bán khắp nơi, từ xa trông thật đẹp mắt, nhưng đến gần thì hoá ra là đồ giả. Mà đồ giả thì ở đâu cũng có. Bất chấp những báo cáo lạc quan về tăng trưởng kinh tế, cứ hỏi những người từ những vùng quê nghèo ở miền Bắc, miền Trung vào Sài Gòn làm công nhân, sau một năm làm việc cật lực, cuối năm đem về cho gia đình được bao nhiêu. Hay những người nông dân quanh năm lam lũ, thấy giá lúa cao lên cũng không mừng, vì tiền chỉ
vào túi những đại lý thu mua. Hay những ngư dân vay tiền đóng tàu đi bắt cá, nay nằm nhà thì chết đói, mà ra khơi thì sợ gặp “tàu lạ”, không bị bắn chìm thì cũng bị bắt. Đối với những người nghèo như vừa nói, hoặc những trường hợp tương tự, vốn chiếm đại đa số trong xã hội, thì tăng trưởng kinh tế chỉ là bông hoa giả.
Hay là chuyện tự do báo chí : có tới 700 tờ báo đủ loại. Nhưng vì báo chỉ nói những chuyện được phép nói, nên nếu đọc báo để tìm những chuyện muốn biết, cần biết, thì không thấy, đem gói xôi thì mất vệ sinh, cuối cùng nói như nhà văn Nguyễn Khải, chỉ để bán ký. Hoá ra tự do báo chí cũng chỉ là một bông hoa giả.
Hoa giả trong đời sống tôn giáo
Trong đời sống tôn giáo hôm nay, hoa giả cũng không thiếu. Đại Hội Dân Chúa cách đây không lâu là một ví dụ. Nhìn vào các thành phần tham dự, cũng như cách tổ chức và diễn tiến của Đại Hội, thì đây là một Đại Hội các quan chức nhằm áp đặt lên Dân Chúa một đường lối, một hướng đi, hơn là để cho Dân Chúa có cơ hội gặp nhau, cùng nhau cầu nguyện, suy nghĩ, trao đổi, để tìm cho ra ý Chúa mà thực hiện. Thế thì Đại Hội Dân Chúa cũng là một bông hoa giả.
Mới đây nhất là Đại Hội La Vang diễn ra với đầy đủ phong cách của một lễ hội rầm rộ, hoành tráng, nhưng đâu phải vì vậy mà ta được phép quên những gì đã diễn ra tại Toà Khâm Sứ, Thái Hà, Loan Lý, Tam Toà, Đồng Chiêm, Thái Nguyên, Cồn Dầu… Cảnh ông Nguyễn Thiện Nhân, Phó Thủ Tướng Chính Phủ gặp gỡ các giám mục, tay bắt mặt mừng, có thể làm ta nghĩ rằng tương quan giữa Giáo Hội Công Giáo và Nhà Nước Cộng Sản tốt đẹp hơn lên. Nhưng đúng 3 tuần sau, khi đài truyền hình trung ương phát đi cảnh phái đoàn Toà Tổng Giám Mục Hà Nội đến chúc tết Ban Dân Vận
Trung Ương thì phát thanh viên giới thiệu một cách hết sức xách mé rằng : “Đoàn đại diện HĐGM/VN do Phê-rô Nguyễn Văn Nhơn dẫn đầu đến thăm Uỷ ban Dân Vận Trung Ương”… rồi sau đó tiếp tục : “thay mặt cho Tổng Giáo Phận Hà Nội, Phê-rô Nguyễn Văn Nhơn bày tỏ…” Cách gọi vị đứng đầu Tổng Giáo Phận Hà Nội và HĐGM/VN cho thấy một cách công khai vị lãnh đạo cao cấp nhất của Giáo Hội Công Giáo Việt Nam bị truyền thông Nhà Nước đối xử như thế nào. Hoá ra mối tương quan giữa các quan chức đạo-đời ở La Vang cũng là một bông hoa giả.
May thay, không chỉ có hoa giả
Vào những ngày cuối năm Canh Dần, truyền thông lề phải nói rất ít về những gì đang xảy ra tại Tunisia từ hơn một tháng nay. Chuyện bắt đầu từ anh sinh viên nghèo 26 tuổi Mohamed Bouazizi, bán hàng rong trên đường phố, nhưng bị cảnh sát tịch thu cả gánh hàng. Buồn bực và vô vọng vì vốn liếng duy nhất mà anh có được để làm kế sinh nhai đã bị cảnh sát tịch thu, anh quyết định phản kháng bằng cách biến mình thành ngọn đuốc sống. Cái chết thương tâm, vô vọng của anh đã làm bùng lên ngọn lửa từ lâu âm ỉ trong xã hội Tunisia nghèo đói, đầy dẫy bất công. Hàng ngàn người tham dự tang lễ của anh và chính cảm xúc của họ đã biến tang lễ thành cuộc biểu tình tuần hành rồi nhân rộng lên khắp cả nước. Sau 23 năm cầm quyền, và chỉ sau 1 tháng dân chúng kéo nhau xuống đường biểu tình, Ben Ali, tổng thống Tunisia đã phải đem vợ con trốn ra nước ngoài.
Nay thì ngọn lửa đã lan tới Ai-cập, đang hoành hành tại thủ đô Cai-rô và nhiều thành phố khác. Vào lúc quân đội tuyên bố không chống lại người biểu tình thì tổng thống 83 tuổi Hosny Mubarack sau 30 năm
cầm quyền chắc sẽ cùng chung số phận với tổng thống Ben Ali của Tunisia. Thế thì điều ta đang chứng kiến là hoa tự do, hoa dân chủ, hoa công lý, hoa nhân quyền đang nở nộ ở Bắc Phi và Trung Đông, đang hứa hẹn một giai đoạn mới của lịch sử không còn chỗ cho các chế độ độc tài toàn trị.
Ngay trên đất nước Việt Nam chúng ta
Điều đáng mừng là ngay trên đất nước Việt Nam thân yêu của chúng ta không chỉ có hoa giấy như tôi đã chứng minh. Có điều những bông hoa thật bị che dấu quá kỹ, tuy vẫn có cách tìm ra được. Xin đưa ra một vài ví dụ :
Trước Đại Hội Đảng lần thứ XI vừa qua, đã có một cuộc hội thảo của một số các nhà khoa học, các nhà nghiên cứu, các vị đã từng là lãnh đạo cấp cao của Đảng và Nhà Nước như các ông Đào Công Tiến, nguyên Hiệu Trưởng trường Đại Học Kinh Tế, Nguyễn Trung, nguyên đại sứ Việt Nam tại Thái Lan, giáo sư Trần Phương, tiến sĩ Lê Đăng Doanh, tiến sĩ Lưu Bích Hồ, v.v… Tất cả đều đông thanh khẳng định là song song với cải cách kinh tế, cần thiết phải có cải cách chính trị. Không thể cứ mãi kéo dài tình trạng Đảng đứng trên luật pháp, Đảng thâu tóm mọi quyền trong tay, nhưng lại không chịu trách nhiệm. Dĩ nhiên đây là loại thông tin nhạy cảm, truyền thông Nhà Nước đâu có đề cập tới. Đây đúng là hoa thật, và là hoa hiếm !
Một ví dụ khác. Bị bắt hôm 05-11-2010, từ trong tù, tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ đã gửi một bức thư cho toàn thể đồng bào Việt Nam, trong đó ông long trọng tuyên bố 3 điều :
1. Mọi người Việt Nam chỉ có một Tổ Quốc là Việt Nam, chủ nghĩa xã hội không phải là Tổ Quốc của người Việt Nam.
2. Đa Đảng là con đường duy nhất để thực hiện một nước Việt Nam thật sự dân chủ, giàu mạnh, công bằng và văn minh.
3. Liên minh quân sự với Hoa Kỳ là cấp thiết và quyết định trong việc giữ vững chủ quyền lãnh thổ quốc gia.
Anh chị em thấy đó, thay vì có thái độ ngoan ngoãn, chấp hành nghiêm túc nội quy của trại giam để được khoan hồng, thì tù nhân Cù Huy Hà Vũ đã hiên ngang và can đảm nói lên xác tín của mình với tình yêu nồng nàn đối với tổ quốc. Quả là một bông hoa quý hiếm trên dải đất cằn cỗi hôm nay.
Pascal Nguyễn Ngọc Tỉnh ofm
Nhà thờ Phan-xi-cô Đa-kao
03-02-2011 Mồng Một Tết Tân Mão
____
* TTR đặt tựa đề
03-02-2011 Mồng Một Tết Tân Mão
____
* TTR đặt tựa đề
No comments:
Post a Comment