05 August 2014

Về Quê Cũ, thơ

Về Quê Cũ 

Con đang về quê cũ

Hay rong chơi phương nào?
Ba mẹ đầy thương nhớ
Lòng chất ngất thương đau!

Ba Mẹ

* *


Con bay về quê cũ
Hồn luyến tiếc dương trần
Bỗng một luồng sáng cuốn
Con bay bổng miên man
Thiên sứ vẫy tay gọi
Cổng Trời mở thênh thang
Chói lòa vùng mây sáng
"Uyên ơi vào đi con".
Bỡ ngỡ sau cổng khép
Cảm giác thật bình an
Con chào, hỏi Thiên sứ:
"Sao con thấy nhẹ tênh,
Có phải con đã chết?
Hồn lạc lối thiên đàng?"
Thiên sứ trả lời: " phải ,
Con sẽ gặp Thiên nhan "
Con ngậm ngùi thương nhớ
Thân nhân chốn trần gian,
Chồng con cùng ba mẹ
Đang đau khổ gian nan
Tự nhiên con ứa lệ
Khóc mộng đời ly tan
Hai phương Trời cách biệt
Một khoảng Trời mênh mang
Kìa lâu đài lộng lẫy
Giửa từng mây huy-hoàng
Thiên sứ chào từ giã
Nghe giọng nói âm vang
"Uyên, con đến rồi hả?"
Quì gối trước Thiên Thần
Con cúi đầu xưng tội:
"Con nhận lỗi muôn phần"
Thiền Thần ban phép lạ
Hồn con trôi nhẹ nhàng
Vào vùng Trời tráng lệ
Nhạc Thánh ca âm vang
Lòng con sao êm-ả
Nghe tiếng nói dịu dàng:
" Nhờ nhiều người cầu nguyện
Con đã đến thiên đàng."
Con quì trước mặt Chúa
" Cảm tạ Thánh Ân ban"

Con xin lỗi ba mẹ
Đã một đời cưu mang
Thương con và các cháu
Thiên đàng hay trần gian
Gặp nhau qua lời nguyện!

Uyên.

VLH

No comments:

Post a Comment

Yêu cũng đáng ngại thật... Ai bỏ đi trước sẽ chết!

- Bức tranh "Ai bỏ đi trước sẽ chết" "Một bức tranh với giá trị nhân văn sâu sắc, ngay cả khi cô gái nói rằng nếu chàng trai ...