20 April 2012

Ảnh đẹp Hương Kiều Loan




Những chiều, hay sáng, lang thang một mình bên lối nhỏ ven sông, đó là những giây phút riêng tư tuyệt vời nhất, tôi thấy đuợc chính mình, thả hồn rong chơi với vạn vật, với sông nước mênh mông, và thấy gần gụi với thiên nhiên, cảm được cái hồn của vạn vật trong cây cỏ ven đường, ngay cả những đám cỏ dại, chúng đều có vẻ đẹp của riêng chúng, với thân phận vô danh, chỉ là đám weed ven đường, người đời ruồng rảy ghét bỏ. Nếu những hột cỏ dại đó, có theo gió bay được đến một khu vuờn nào xinh xắn, rồi đợi xuân để nảy mầm, và vươn cao, thì chưa kịp khoe được bông hoa đầu tiên với chủ nhà, chắc chắn chúng đã bị tiêu diệt ngay khi còn trứng nước. Thân phận chúng, suốt đời sẽ phải bám rễ ở những khu đất hoang vu. (HKL)

No comments:

Post a Comment

Cái Đêm Hôm Ấy . . . Đêm Gì?

TTR: Chắc chắn không ai đọc được những bài ký sự như thế này mà còn có thể hình dung ra cảnh người dân bị bóc lột tàn bạo, phi nhân hơn nữa ...