Những chiều, hay sáng, lang thang một mình bên lối nhỏ ven sông, đó là những giây phút riêng tư tuyệt vời nhất, tôi thấy đuợc chính mình, thả hồn rong chơi với vạn vật, với sông nước mênh mông, và thấy gần gụi với thiên nhiên, cảm được cái hồn của vạn vật trong cây cỏ ven đường, ngay cả những đám cỏ dại, chúng đều có vẻ đẹp của riêng chúng, với thân phận vô danh, chỉ là đám weed ven đường, người đời ruồng rảy ghét bỏ. Nếu những hột cỏ dại đó, có theo gió bay được đến một khu vuờn nào xinh xắn, rồi đợi xuân để nảy mầm, và vươn cao, thì chưa kịp khoe được bông hoa đầu tiên với chủ nhà, chắc chắn chúng đã bị tiêu diệt ngay khi còn trứng nước. Thân phận chúng, suốt đời sẽ phải bám rễ ở những khu đất hoang vu. (HKL)
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Ai Phải Cám Ơn Ai?*
TTR: Dưới đây là bức thư của cựu thủ lãnh Công Đoàn Đoàn Kết, cựu tù nhân thòi Xô Viết, Tổng thống đầu tiên của Ba lan hậu cộng sản, ông Lec...
-
TTR: Một lần nữa, đây chỉ là kinh nghiệm cá nhân, đọc để suy nghĩ về cơ thể và tình trạng sức khoẻ của mình. Còn việc áp dụng chắc chắn tuỳ ...
-
Tác giả: Bác sĩ Thú y Nguyễn Thượng Chánh & Dược sĩ Nguyễn Ngọc Lan Đây là một bài tóm lược từ một tài liệu học tập (formation conti...
No comments:
Post a Comment