Sống Sót
Oil on canvas
22" x 28" (56x71 cm)
by A.C.La Nguyễn Thế Vĩnh
**
P.M.H
**
Phận người bèo bọt, nhỏ nhoi,
Lênh đênh sóng cả, biển khơi tội tình !
Ai xui Đất Nước điêu linh,
Nghìn con sóng đổ, yên bình dạt trôi,
Năm Châu bốn bể, khắp nơi,
Người trong lòng đất, người ngoài đại dương,
Tình ơi xa cách đôi đường,
Biết còn sống sót, đời thường có nhau !
Có người bạn hỏi cảm hứng nào đã giúp vẽ bức tranh vượt biển này. Xin thưa ngay đó chính là ngày 30 tháng tư. Ngày mà "nếu chiếc cột đèn có chân cũng sẽ ra đi". 30 tháng tư, như lời phát biểu rất đúng đã thở thành quen thuộc trong dân gian "Ngày bỏ phiếu bằng chân" vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại.
Trong bài viết "Tỉnh Thức Trên Mặt Trận Tri Thức" của tác giả Trần Thị Hồng Sương, trước đây có trích đăng trên Diễn Đàn này, có một đoạn ghi lại một sự thực mà người Việt Nam và đặc biệt những thuyền nhân Việt Nam sẽ nhớ mãi, đó là đoạn nói về những kẻ lầm lạc tin vào sự thành tâm của những người tạo ra phong trào cộng sản
"Ngày 20 tháng Sáu năm 1979, Sartre và Aron cùng hiện diện ở khách sạn Lutétia để kêu gọi ủng hộ sáng kiến cứu hộ “thuyền nhân” Việt Nam, tổ chức “con tàu cho Việt Nam” để tìm kiếm cứu vớt những người vượt biển tìm tự do đang lênh đênh đối mặt với sống chết trên biển Đông. Hai kẻ đối đầu tri thức suốt ba mươi năm đã hòa giải trước một sự thật cả hai đều phải công nhận và cùng nhau tranh đấu cho quyền của con người. Chừng nào trí thức trong và ngoài đảng CSVN mới có cuộc hội ngộ tư tưởng đẹp như biểu tượng thời đại giữa Aron và Jean Paul Sartre?"
Bộ máy kềm kẹp tư tưởng của Đảng Cộng Sản VN rêu rao rằng thuyền nhân chỉ là những người hốt hoảng bỏ chạy theo đế quốc Mỹ. Nhưng sự kiện đoàn người tiếp tục trốn bỏ chế độ cộng sản những năm sau ngày 30 tháng tư 1975 thì bộ máy tuyên truyền cộng sản không giải thích được mà phải để mặc cho thế giới thấy rằng chế độ CS không bao giờ thuận lòng dân.
Không còn cách nào khác để ngụy biện Đảng CSVN đã làm những việc vừa khôi hài vừa phản tác dụng như việc dùng ngoại giao ép buộc chính quyền các nước láng giềng phá bỏ các vết tích thuyền nhân đã để lại trên nước họ. Khi nhìn lại bức hình chụp một tượng đài kỷ niệm bị đục bỏ, tôi bỗng có ý làm một cái gì đó để góp phần thay thế tượng đài đã bị phá sập. Đó là lý do chính khiến bức tranh "Sống Sót" có mặt hôm nay trên Diễn Đàn này.
A.C.La Nguyễn Thế Vĩnh
______
Ứa nước mắt với bức tranh còn thơm mùi dầu của Huynh.
Một bia tưởng niệm bị đúc bỏ, một bức tranh của chính người đã trải nghiệm giữa cái sống và chết sẽ có giá trị bằng nghìn lời nói. Lịch sử sẽ trả lời sự thật nào thể hiện trên đôi mắt đầy hãi hùng của người may mắn bám được vào mỏm đá.
PNC, VN
Sống Sót.
ReplyDeleteCánh tay chới với giữa trời,
Thân em bé bỏng biển khơi tội tình,
Đại dương biển sóng mông mênh,
Tìm đâu bờ bến,lênh đênh phận người,
Thuyền con vỡ nát, dập vùi,
Mặc cho bao trẻ nổi trôi, sống còn,
Vội ôm bờ đá, rã rời,
Biết còn sống sót, phận người mong manh!
-PMH-