27 December 2019

Mùa Giáng Sinh Đầu Tiên Tôi Mất

(Để nhớ lại Đêm Giáng Sinh 1975 tại Trại Tù Cải Tạo Long Thành,
khi chúng tôi chưa bị khoá nhốt trong các nhà tù vào ban đêm)

Mùa Giáng Sinh đầu tiên tôi mất
Trại Long Thành kẽm gai cao ngất
Vài ánh nến le lói chập chờn
Trong gió buốt về từ phương Bắc

Những bóng đen lờ mờ động đậy
Những bóng ma như vừa thức dậy
Khe khẻ hát bài “Hang Bêlem” (1)
Sưởi hồn nhau -- hồn không ấm mấy

Chúng tôi đây gia đình ngoài đó
Làm chi có ánh đèn xanh đỏ
Trên cành thông thấp thấp góc nhà
Bụng sắn khoai mơ chi quà nhỏ

Trong bóng tối chúng tôi thèm khóc
Nhưng có ai còn dư nước mắt
Tuyến lệ bấy lâu cạn kiệt rồi
Mất tất cả --mất cùng đất nước

Mùa Giáng Sinh đầu tiên đã mất
Ba ngàn hồn não nề u uất (2)
Buông xuôi thân muối xát lòng đau
Xa rồi âm thanh “White Christmas” (3)

Trôi nổi về đâu bên bại trận
Những riêng tư chất chồng ân hận
Quê hương ơi sóng gió bên trời
Ánh nến tắt lạnh thêm dĩ vãng

Lê Văn Bỉnh
___
(1) Thường được gọi “Đêm Đông Lạnh Lẽo” của Hải Linh
(2) Trại Long Thành giam giữ trên 3.000 viên chức cao cấp VNCH,
thuộc 4 thành phần: hành chánh, đảng phái, cảnh sát và tình báo
(3) Bài hát do đài quân đội Hoa Kỳ Saigon phát vào tháng Tư,
làm tín hiệu di tản

No comments:

Post a Comment