18 January 2016

Thơ Lê Văn Bỉnh

MẤY BÀI THƠ NGẮN

Mìn Bẩy
Đoàn xe tiến vững chãi
Những người lái không ngờ
Đoạn đường đầy mìn bẫy
Nổ tan tành giấc mơ

Đông Hay Xuân

Đông đến hay xuân về
Bao năm trời vẫn ngỡ
Vẫn chìm trong cơn mê
Một đàn chim vỡ tổ

Bè và Chúng Ta
Trên dòng sông ghềnh thác
Bè không thể quay đầu
Bốn phương trời tan tác
Chúng ta đang về đâu

Cõi Mờ
Qua cõi mờ xa xăm
Nhớ thương về tổ quốc
Trong bóng tối âm thầm
Ai vỡ òa tiếng  khóc

Chờ Đợi
Giọt nước mắt sót lại
Đừng nhỏ xuống hôm nay
Xin hãy chờ hãy đợi
Để vui  một ngày mai

Khoảng Yên Bình
Hãy buông hết đi anh
Đừng để gì vướng lại
Cho một  khoảng yên bình
Từ đây và mãi mãi

Lê Văn Bỉnh
(Virginia, tháng Giêng 2016)

No comments:

Post a Comment

Tùy bút

H ình như thuở đó có một học sinh nghèo "ngoại đạo" mới vừa 16 tuổi, quê mùa nhút nhát, đang nuôi dưỡng một tình "yêu-hoa-cúc...