01 February 2014

Thơ Tết

KHUYA ĐỢI GIAO THỪA
 

Pha trà đợi đón Giao Thừa
Nhớ nhà ... nhớ quá ngày xưa trở về
Trùng trùng xa biệt đất quê
Thèm nghe pháo nổ đam mê thưở nào
Tìm đâu nụ cúc cành đào
Mai vàng nhụy biếc dâng trao cho đời
Thả câu lục bát lên trời
Nhắn cây nêu gởi nghìn lời sắt son
Bên kia non nước, nước non
Rưng rưng nước mắt tưởng còn như xưa
Gỗ trầm hương khói về chưa
Còn ta đứng ngóng nắng mưa trông chờ
Đợi con đò của tuổi thơ
Áo quần xúng xính ước mơ ngọt ngào
Đợi hàng cau nhỏ vút cao
Tình ơi phu phụ ngõ rào ướm duyên
Đợi em môi má đào tiên
Ửng hồng rượu chuốc mắt viền yêu thương
Đợi nghe chim hót trong vườn
Bờ đê ngọn cỏ nắng vương cuối ngày
Hoàng hôn pha khói lam bay
Nghe như thôi đã mắt cay cạn dòng
… Có gì đâu phút mênh mông
Đêm Giao Thừa nỗi nhớ mong chạnh lòng

Như Thương
(Giao Thừa Xuân Giáp Ngọ 2014)


**
XUÂN HAY ĐÔNG?

-Hôm nay cuối tháng* phải không?

-Thưa anh không phải, Xuân nồng đầu năm
Bên này ba mốt xa xăm
Bên kia Mồng Một, bẹo cằm cũng XUÂN!

Đầu năm, cuối tháng xa gần?
Tuyết đông chào TẾT, tần ngần hỏi nhau:
Mẹ già nhớ trẻ chắc đau?
Các con nhớ Mẹ đỏ au mắt nhòe.

Thương là thương chiếc chõng tre
Mẹ, Ba ngồi đó lắng nghe bao lời
Trẻ cười chúc Tết thật vui
Chờ phong bì đỏ thắm tươi lì xì.

Bây giờ tuyết trắng cách chi
Trắng như tóc Mẹ, xuân thì đã phai
Bây giờ con chẳng có ai
Nhớ Nhà, đón Tết bằng bài thơ XUÂN.

Đỏ cờ Hán, Việt tử thần
Đông, Xuân nổi giận cản chân con về!


Ý Nga.
*Mồng Một Tết Giáp Ngọ (31-1-2014 Dương lịch)

No comments:

Post a Comment

Tùy bút

H ình như thuở đó có một học sinh nghèo "ngoại đạo" mới vừa 16 tuổi, quê mùa nhút nhát, đang nuôi dưỡng một tình "yêu-hoa-cúc...