03 August 2012

Đà Lạt Đêm Cuối Cùng, thơ

ĐÀ LẠT ĐÊM CUỐI CÙNG
(Kỉ niệm đêm chia tay dalat)

 
Sáng mai từ giã nơi này
 Nay là đêm cuối sương bay mù trời
Rưng rưng ta bước lên đồi
Ngoài kia phố chợ bồi hồi nỗi đau
Hồ Xuân còn gọi tên nhau
Hồ Than Thở có nỗi sầu mang theo
 Sáng mai qua chăng đường đèo
 Trong ta còn tiếng thông reo hững hờ
Từ mai cho tới bao giờ
Mới quay về núi mà chờ cố nhân
Dặm dài chân níu bàn chân
Khô cành héo hắt cũng gần lập đông
Mau đi hái cỏ trên đồng
Bây giờ tháng mấy, mưa hồng có sang?
Đường nào đưa tới Langbiang ?
Đỉnh sương mù ấy hồng hoang mấy mùa
Tay em chừ có thêu thùa
Rừng hoang chiều tím hoa mua lỡ làng?
Dưới kia phố vắng đèn vàng
Trước khi xa ghé thăm nàng cà phê
Tình đầu xuôi ngược đam mê
Tình sau vất vả sơn khê não nùng
Sáng mai mưa gió mịt mùng
Thôi chào phố núi, xa vùng sương lam
Từ nay xa đất phương nam
Từ nay băng giá đành cam đời buồn
Bỗng hồi chuông đổ dâp dồn
Lời kinh cứu độ xua hồn đi hoang
Trong giờ sau cuối muôn màng
Mặn nơi khóe mắt biết hàng lệ rơi

Đèo Văn Trấn

No comments:

Post a Comment

Người Bỏ Lễ Đêm Đông, thơ

Dạo:        Đêm nay Thiên Chúa giáng trần, Xin thương cứu giúp người dân khốn cùng. Người Bỏ Lễ Đêm Đông Đêm đất Bắc, gió mài da tím ngắt, N...