01 January 2013

Nước mắt Hoàng Vi, thơ


NƯỚC MẮT HOÀNG VI

   Hoàng Vi em khóc vì đâu
Xót xa thân gái dãi dầu gió mưa
   Vẫn là thanh khiết ngày xưa
Trong vòng tay Chúa em chưa quên Người
   Nỗi đau thân xác rã rời
Giữa hùm sói dữ rạng ngời tên em
   Đánh em tim chúng có mềm
Hay như gỗ đá ngoài thềm vô tri
   Thương em nước mắt Hoàng Vi
Khóc cho vận nước còn gì mai sau
   Tuổi em muôn vạn sắc màu
Như hoa như gấm khởi đầu ước mơ
   Lột trần áo lụa em thơ
Bàn tay ấy đẫm vết nhơ nhục hèn
   Dường như bạo lực đã quen
Tiếng em uất ức sao nghèn nghẹn tim
   Lật trang sử cũ kiếm tìm
Nghìn năm Bắc thuộc đắm chìm non sông
   Quê hương mệnh nước giữa giòng
Nguyễn Hoàng Vi chẳng đành lòng buông xuôi
   Em ơi nước mắt thấm môi
Hòa tan biển mặn khúc nôi quê mình 

Như Thương

No comments:

Post a Comment

Tùy bút

H ình như thuở đó có một học sinh nghèo "ngoại đạo" mới vừa 16 tuổi, quê mùa nhút nhát, đang nuôi dưỡng một tình "yêu-hoa-cúc...