20 December 2012

Thơ Trần Văn Lương

Những Gói Quà Không Được Mở

                       (Để tưởng niệm hương linh các em học sinh nhỏ
                      đã bị thảm sát ngày 14 tháng 12 năm 2012 vừa qua
                                   tại Trường Tiểu học Sandy Hook,
                            thị trấn Newtown, tiểu bang Connecticut)

Mái trường nhỏ rụt rè trong nắng sớm,
Đàn trẻ thơ hồn chưa chớm buồn lo,
Mắt cười tươi theo nét chữ câu hò,
Vui hưởng tuổi học trò vô tư lự.

Chợt tràn lan sóng dữ,
Ngày thứ sáu đau thương,
Nơi mái ấm học đường,
Vang vang tràng súng nổ.

Hai mươi cánh chim non còn trong tổ,
Đã bỏ mình giữa bão tố phong ba,
Phút cuối đời chẳng được gặp mẹ cha,
Xác bé bỏng xót xa nằm rải rác.

                      *
Làm sao hiểu được cơ trời độc ác,
Đặt bày ra cảnh nát ruột bầm gan,
Bao gia đình phải chịu cảnh ly tan,
Cha mẹ trẻ bàng hoàng chôn con nhỏ.

Rưng rưng tròng mắt đỏ,
Lòng ngậm ngùi nào biết rõ tại sao !
Thần nơi nao, và thánh ở nơi nao,
Sao nỡ để bao máu đào tuôn đổ.

Tuổi trời còn quá nhỏ,
Sao các em phải oan khổ lìa đời,
Phải đau buồn cùng nhắm mắt một nơi,
Phải trả nợ cho trò chơi súng đạn.

Hỡi em nhỏ bỏ mình trong kiếp nạn,
Xác thân vừa tím sạm vết oan khiên,
Em có nghe tiếng thương khóc triền miên,
Đang văng vẳng từng đêm sâu gió lộng.

Em có thấy nỗi buồn đau thất vọng,
Thấm đỏ dòng lệ nóng của mẹ cha,
Khi cả đàn học sinh nhỏ ùa ra,
Riêng con lại đã qua bờ vĩnh biệt.

Em hãy lắng nghe vạn lời thương tiếc,
Của những người dù mới biết tên em,
Cũng rưng rưng mắt lệ trước ánh đèn,
Lòng héo hắt theo màn đêm trĩu nặng.

Sân trường cũ từ nay thêm trống vắng,
Lối đi về tắt lặng dấu chân xưa.
Em chẳng còn được cha mẹ đón đưa,
Vui đến lớp dù mưa đông nắng hạ.

Vòng tay mẹ, bờ vai cha rời rã,
Căn phòng không buồn bã khóc con thơ.
Năm canh khuya le lói ánh điện thờ,
Khung ảnh cũ nhạt nhòa như khăn liệm.

Lệ trào hơn sóng biển,
Kinh nguyện ngất trời cao,
Cũng than ôi chẳng có thể nào
Làm sống lại những vì sao đã tắt.

                     *
Đêm đông lạnh giờ đây càng tím ngắt,
Tổ ấm buồn hiu hắt tựa nhà ma.
Giáng Sinh nay, nơi thị trấn hiền hòa,
Sẽ có những gói quà không được mở.

                       Trần Văn Lương
                   Cali, Giáng Sinh 2012


No comments:

Post a Comment

Tùy bút

H ình như thuở đó có một học sinh nghèo "ngoại đạo" mới vừa 16 tuổi, quê mùa nhút nhát, đang nuôi dưỡng một tình "yêu-hoa-cúc...