Tôi nhận được tập thơ ‘Thượng Đế Lỡ Tay’ Cô Út đề tặng mấy hôm nay, nhưng nghĩ không lẽ chỉ có mấy lời cám ơn suông, nên để chầm chậm ghi thêm vài dòng cảm tưởng dù không chuyên về thơ. Mà trước hết phải kèm theo hai lời tạ lỗi với Cô Út. Lời tạ lỗi thứ nhứt là đã đánh mất hết một tập thơ của Cô Út, vì đây là tập thơ thứ năm của Cô Út chớ không phải là tập thơ thứ tư như tôi đã nhớ lầm trong cái mail gởi Cô Út bữa trước. Lời tạ lỗi thứ hai về câu đùa dai đáng ghét của tôi sau bài thơ dễ thương ‘Hạt Thiền’ của Cô Út hôm trước. Dĩ nhiên là Cô Út đã xí xoá rồi nên mới chịu khó đề tặng và gởi cho tập thơ mới in của Cô Út.
Tập thơ trình bày và giấy in đẹp không thể chê vào đâu được.
Những bài thơ lục bát rất đặc biệt Như Thương, với hai chữ ‘vô thường’ được lặp đi lặp lại nhiều lần với những cách dùng khác nhau, có khi được biến điệu thành ‘hư không’, ‘hư vô’. Mà cuộc đời đã là vô thường, thì đâu có gì cố định, chắc chắn để xác quyết, nên Như Thương cũng rất thường dùng những chữ ‘dường như’, ‘chừng như’, ‘hình như’ và cách bỏ lửng câu với ‘...’
Ơi viên sỏi nhỏ lạc đường
Ngủ trong thân xác vô thường của em
(Bài thơ cho sỏi)
Dường như em phải là thơ
Dẫu đời em vụng ước mơ bình thường
(Là thơ ...)
Nghe môi mắt của hư không
Dường như nương náu giữa dòng trần gian
(Lục bát bẻ đôi)
Âm vang giờ đã khuất chìm
Dường như cõi mộng đi tìm hư không
(Tạ lỗi em)
Có lẽ từ kinh nghiệm qua những lần giải phẫu, cận kề cái chết trong gang tấc :
Biết đâu thượng đế đền bù
Bên kia đời sẽ nghìn thu ngọt ngào
(Cạn cùng)
Hai lần ngủ giữa cơn mê
Tỉnh ra chợt thấy lại về trần gian
(Cơn mê)
nên thơ của Như Thương bàng bạc cái ý vô thường, hư không.
Nhưng cái ý vô thường của cuộc đời không làm cho thơ Như Thương bi quan ủy mị, trái lại thơ lục bát Như thương có nhiều hình ảnh đẹp, dể thương :
Tìm anh nhón gót một đời
Trần gian hẹp quá, mặt trời bơ vơ
Trốn mây trốn nắng ngẩn ngơ
Ra bờ cỏ dại, ngồi mơ thiên đường
(Dòng sông tháng sáu)
Cũng có nhiều câu thơ có âm hưởng nhẹ nhàng của ca dao :
Sân ai rơm rạ vàng phơi
Ngó nghiêng tàu chuối tả tơi sau hè
(Bí nụ hoa vàng)
Điều tôi thích nhứt khi đọc thơ lục bát của Cô Út là cách dùng chữ thông thường, bình dị, không cầu kỳ, nhưng đem lại cho người đọc cảm giác lâng lâng dể chịu với những hình ảnh, cách diễn tả mới, lạ, đôi khi bất ngờ thú vị.
Để kết thúc đôi dòng cảm tưởng nầy, tôi có ý nghĩ nếu như thượng đế đã không lỡ tay, chắc gì bạn đọc có đươc những bài thơ lục bát rất Như Thương trong tập thơ nầy.
Đây hoàn toàn không phải là một bài bình thơ, mà chỉ là một vài cảm tưởng ghi vội sau khi đã đọc được một phần của tập thơ để gọi là tạ một chút tình của Cô Út dành cho tôi, một người không biết làm thơ, không sành thơ, nghĩ sao viết vậy, Cô Út có cười cũng không sao.
Xin cám ơn Cô Út đã thân tình đề tặng tập thơ ‘Thượng Đế Lỡ Tay’ nầy.
thân mến
NQMinh
Thơ rất, cảm ơn bạn đã post bài viết này
ReplyDeleteThơ hay quá
ReplyDeleteThơ hay quá
ReplyDelete