Dạo:
Lang thang manh áo bạc màu,
Mênh mông chốn cũ, tìm đâu bóng người.
Lang Thang Màu Áo Cũ
Đêm dai dẳng, gót chai lì mỏi mệt,
Người bần thần rớt bệt xuống bờ sông.
Ánh đèn câu chấp chới lội theo dòng,
Con nước xiết, cụm rong già bật gốc.
Hơi sương lạnh thấm dần qua kẽ tóc,
Thân gầy gò khó nhọc nấc từng cơn.
Manh áo đơn gội mưa nắng đã lờn,
Giày sứt mõm cũng sờn da thủng đế.
Lửa đom đóm chập chờn trong gió nhẹ,
Bóng trăng già lặng lẽ bám cành tre.
Lục bình trôi, câm nín kết thành bè,
Mây vớ vẩn lỡ lầm che ngõ vắng.
Tiếng dế khuya văng vẳng,
Kỷ niệm về cắng đắng tỉ ti.
Người thẫn thờ chỗi dậy ra đi,
Từng bước lẻ lầm lì xuyên bóng tối.
Ma trơi dẫn lối,
Tiếng cô hồn giận giỗi trả treo.
Người run run lần gói thuốc nhăn nheo,
Đốm lửa nhỏ eo sèo trên môi lạnh.
Bầy quạ già xếp cánh,
Lòng rắp ranh trốn tránh chuyện bắc cầu,
Lâm râm khấn vái trong đầu,
Mong Chức nữ đừng nhớ câu hò hẹn.
Chân ngập ngừng e thẹn,
Hơi thuốc tàn nghèn nghẹn than van,
Con chó hoang cất tiếng sủa cuối làng,
Tim thảng thốt cắt ngang xâu hoài niệm.
Ký ức rỗng trắng như màu khăn liệm,
Hồn rong chơi vĩnh viễn mất nơi về.
Lửa lập lòe, làn khói nhão lê thê,
Đáy mắt cạn ê chề dăm giọt nóng.
Trên lối cũ, vết chân hoài lạc lõng,
Đêm mong manh, bóng đuổi bóng mệt nhoài.
Ngõ phượng tàn, giờ biết có còn ai,
Con bướm dại vẫn hoài công trông ngóng.
Ve im tiếng, chẳng còn nuôi ảo vọng,
Rừng cây thưa nghe ước mộng tan dần.
Thú tràn về, con phố vắng người thân,
Căn gác trọ bao lần sơn phết lại.
Cành mai năm ngoái,
Âm thầm giữ mãi lá khô,
Để đêm đêm rải xuống mặt hồ,
Dăm cánh nhỏ thay cho lời thương tiếc.
Đêm thoi thóp theo lời kinh vĩnh biệt,
Lá me hờn từng chiếc ngậm ngùi rơi.
Ngày tháng thừa cứ rón rén chực vơi,
Thân bất hạnh mãi tìm nơi tá túc.
Năm canh dài lục đục,
Cày cục đếm ngày qua.
Lòng chua xót nhận ra,
Đã xa rồi tuổi dại.
Thời gian đi mãi,
Oan trái còn đây.
Đêm chẳng ra đêm, ngày chẳng ra ngày,
Mắt thao láo dạn dày quen mất ngủ.
Lang thang tà áo cũ,
Buồn giũ giọt mưa đau.
Mẩu thuốc cuối tàn mau,
Trăng bến lẻ vụt bay màu bạc phếch.
Trần Văn Lương
Cali, 7/2012
20 July 2012
Lang Thang Màu Áo Cũ, thơ
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Người Bỏ Lễ Đêm Đông, thơ
Dạo: Đêm nay Thiên Chúa giáng trần, Xin thương cứu giúp người dân khốn cùng. Người Bỏ Lễ Đêm Đông Đêm đất Bắc, gió mài da tím ngắt, N...
-
Đỗ Trung, tác giả bài viết chính là phu nhân của Đồng môn Huynh trưởng Nguyễn Đắc Điều, ĐS Khoá 6, Học viện QGHC Sài Gòn ** Đỗ Trung Dung V...
-
TTR: Dưới đầu đề trên, tác giả Nguyễn Đắc Điều, một viên chức hành chánh kỳ cựu của VNCH, kể về những chặng ngược xuôi trên con đường thi h...
-
Đỗ Tiến Đức Sept.,5-2022 Rock Springs-Wyoming Hôm nay chúng ta đến đây để tiễn đưa một người bạn mà chúng ta yêu mến rời bỏ chúng ta về miền...
No comments:
Post a Comment