08 February 2012

Thơ Đèo Văn Trấn

Mùa hoa lài sẽ tới

Cho tôi hát bằng tấm lòng yêu nước
Cho tôi nhìn bằng ánh mắt chứng nhân
Cho tôi làm người đi hái mùa xuân
Mùa xuân có vạn hoa lài đua nở
Dân tộc lạnh tôi xin gầy đống lửa
Đất Việt buồn tôi nối một vòng tay
Gió bốn phương nào hội tụ về đây
Nhờ chớp biển đem mưa về tưới tắm
Hoa sẽ nở một ngày không xa lắm
Đời lên hương vì tẩm ướp hoa lài
Bứt gông cùm quá khứ, hẹn tương lai
Con đường sáng đoàn lữ hành rong ruổi
Yêu tổ quốc bằng tình yêu đắm đuối
Ghét ngoại xâm không cái ghét nào hơn
Thù sói lang mài sắc chí căm hờn
Nhìn những kẻ gia nô thêm uất giận
Anh em hỡi! nào sẵn sàng lâm trận
Nào đi lên mà giữ vững cõi bờ
Để nắng vàng rạng rỡ mắt em thơ
Để hương lúa hồng lên môi cô gái
Bao mất mát chờ tay ta dành lại
Bao bất công ta góp sức san bằng
Bao cuộc đời chờ lễ hội hoa đăng
Đừng chán nản, mùa hoa lài sẽ tới
Lòng hăm hở khi đáp lời sông núi
Giữa cuộc bể dâu im tiếng sao đành
Chí chưa thành luống thẹn với trời xanh
Nuôi hoài bão ươm mầm hoa cách mạng
Này chí sỹ trao tay cờ chiến thắng
Ngọn cờ vàng đại nghĩa sẽ tung bay
Ba giòng sông cuồn cuộn chảy về đây
Bày lang sói sẽ quay về tiền sử
Hợp quần lại ta sợ gì thú dữ
Nối vòng tay ta khép lại năm châu
Thắp sáng Việt Nam, thu nhỏ tinh cầu
Người tranh đấu có bao giờ cô độc
Anh em hỡi đầu xuân đi hái lộc
Góp hoa rừng dâng QUỐC TỔ anh linh
Xin tiền nhân tế độ Nước NAM mình
Cho con cháu thôi làm thân trâu ngựa

Đèo Văn Trấn

No comments:

Post a Comment

Tùy bút

H ình như thuở đó có một học sinh nghèo "ngoại đạo" mới vừa 16 tuổi, quê mùa nhút nhát, đang nuôi dưỡng một tình "yêu-hoa-cúc...