09 February 2012

Nỗi đau một tướng lãnh thất trận

Mai tôi chết cờ vàng xin đừng phủ.
Lê Quang Lưởng 

Xác thân này đâu chết cho quê hương ?
Súng gươm xưa đã bỏ lại chiến trường !
Thân chiến bại nhục nhằn nơi đất khách !
Hơn nửa đời đã tan rồi khí phách .
Nhớ bạn bè nằm xuống nghĩ mà đau !
Không quan tài cờ phủ giữa chiến hào ,
Máu thịt đã thấm vào lòng đất mẹ .
Bao năm trời bao nhiêu người trai trẻ ,
Chết không cần cờ phủ vẫn uy nghi .
Khi nằm xuống bạn nào đã cần gì ??
Chỉ ước muốn thân này dâng đất nước ,
Ta giờ đây đã tàn bao mơ ước !
Chuyện ngày xưa chỉ còn thấy trong mơ .
Ngày về quê càng lúc càng xa mờ .
Thời gian vẫn lạnh lùng theo năm tháng ,
Tuổi càng cao lòng càng nghe mặn đắng !
Xót thân này khi chết bỏ lại đây !
Nơi xứ người bạn hữu chẳng còn ai ??
Mai tôi chết cờ vàng xin đừng phủ .

Lê Quang Lưởng

_____
Thiếu tướng Lê Quang Lưởng là cựu tư lệnh Sư Đoàn Nhảy Dù/QLVNCH:
"Xin mặc đồ đen, không mặc quân phục, nếu muốn đến đưa tôi lần chót"

Ông trối-trăn: "Tôi làm tướng không bảo vệ được nước, khi nước mất tôi đã không dám chết theo nước, nên khi tôi chết già, yêu cầu đừng phủ quốc kỳ lên quan tài tôi, vì tôi tự biết mình không xứng đáng được hưởng lễ nghi nầy.

1 comment:

  1. Con nhà Võ chính hiệu ! Khí phách, dũng cảm nhận tội mình đã không làm tròn trách nhiệm giữ cho đất nước (Miền Nam VN) khỏi rơi vào tay VC cuối tháng 4. năm 1975.
    Không như những tướng, tá, úy khác đã "tháo" chạy, bỏ lại đồng đội cho VC hành hạ...qua đến đất nước Tự Do Dân Chủ rồi thì "áo mão xênh xang, súng giả (bằng nhựa hay gỗ) mang vai" -- tôi muốn nói áo "đại lễ của Hải quân, Không quân, Sĩ quan Dalat, Thủ Đức, Nhảy Dù, BĐQ, ... -- sao mà lố bịch quá !! Rồi khi chết, thì phủ cờ vàng 3 sọc đỏ, "giả" quân đứng dàn chào 2 bên...Thật là trò tuồng, trơ trẽn của Phùng Há, Năm Châu mà... trông như thiệt!! Hãy chấm dứt những trò tuồng đó thì vừa. Ở trên đất nước người ta, thanh bình tự do nhiều năm nay (Úc, Canada...) thấy những trò như thế làm gợi nhớ những khổ nạn của chiến tranh hãi hùng. Sao họ có thề "hãnh diện" được nhỉ khi đã thua trận, vứt cờ, lột áo trận, cởi bỏ dày xô mà chạy ?? (trừ một số không nhiều lắm chiến sĩ trung cang, nghĩa khí đã tự tử...). Họ không biết THẸN là gì, thì ít ra nên có tự trọng và liêm sĩ, như Tướng Lê Quang Lưỡng đã làm, đã tự cảm thán!

    ReplyDelete

Cái Đêm Hôm Ấy . . . Đêm Gì?

TTR: Chắc chắn không ai đọc được những bài ký sự như thế này mà còn có thể hình dung ra cảnh người dân bị bóc lột tàn bạo, phi nhân hơn nữa ...