08 November 2011

Thơ Mai Lan Ngọc

XA RỒI NGÀY THÁNG CŨ

Xin trả cho tôi , những ngày hoa tháng mộng
Của một thời áo trắng đó , trinh nguyên
Nhớ quá đi thôi , những kỷ niệm êm đềm
Cùng mơ ước của một thời thơ dại

Xin trả lại tôi , những ngày xưa thân ái
Nơi mái trường cùng thầy, bạn sớm trưa
Cập sách trên tay , mộng ước ngất trời
Giờ thầy giảng thả hồn qua cửa lớp

Xin trả lại tôi , những tháng ngày choáng ngợp
Tình yêu thương , dạy dỗ của thầy cô
Những sáng , những trưa cùng bè bạn nô đùa
Nay cách biệt , biết bao giờ gặp lại

Hãy trả lại tôi , một mối tình khờ dại
Của một thời niên thiếu , mộng mơ
Giòng tâm tư ngày ấy chẳng phai mờ
Thương nhớ lắm , Người ơi , Người có biết

Hãy trả lại tôi , những tháng ngày bất diệt
Của một thời trong sáng , tuổi hoa niên
Đã trôi theo giòng năm tháng triền miên
Để tôi được sống lại cả một thời xưa thơ dại

Để tôi sẽ không còn thương tiếc mãi.

MAI LAN-NGỌC
**
Nhận được tin CHIA BUỒN của DĐ  về việc mẹ nhà thơ Lãm Thúy mất quá trễ,

Mai Lan Ngọc xin chia buồn cùng nhà thơ Lãm Thúy và xin kính chúc Hương linh của
Bác gái được về chốn VĨNH -HẰNG .

Riêng chúc chị có đủ nghị lực để có thể vượt qua được nỗi đau lớn nhất trong đời.

Kính
Mai Lan-Ngọc
( Một người đọc thơ chị trên net )

No comments:

Post a Comment

Tùy bút

H ình như thuở đó có một học sinh nghèo "ngoại đạo" mới vừa 16 tuổi, quê mùa nhút nhát, đang nuôi dưỡng một tình "yêu-hoa-cúc...