15 November 2010

Hồ sơ tội ác cộng sản


The souls of Stalin's millions of victims still cry out for justice.
In 1932: approximately 25,000 people died daily. That is 1,000 per hour or 17 per minute.
Linh hồn nhiều triệu nạn nhân của Stalin vẫn đang kêu gào đòi công lý.
Năm 1932 (tại Ukraine) khoảng 25 ngàn người bị giết trong một ngày,
tức 1000 người mỗi giờ hay 17 người trong mỗi phút.
**
Mời quý anh chị đọc bài của Trọng Đạt sau đây và
một bài của ERIC MARGOLIS trong phần phụ lục. (TTR)


Ukraine 1932-1933:
Trận Đại Tàn Sát Kinh Hoàng Nhất 
trong Lịch Sử Nhân Loại Của Staline

Trọng Đạt

Mùa đông năm 1932-33 Ukraine, quốc gia nhỏ bé phía tây nước Nga đã trải qua một nạn đói khủng khiếp khiến cho bẩy triệu người chết thảm, đây là cuộc đại tàn sát lớn nhất trong lịch sử nhân loại do Staline ra tay trừng trị nước chư hầu này vì đã dám đòi độc lập và chống lại Sô viết. Mặc dù số người thiệt mạng khổng lồ như thế nhưng trang sử ghê tởm nhất của Sô Viết đã không được nhân loại biết tới trong suốt 70 năm. Người ta khen Staline đã khéo dấu kín được tội ác tầy trời này trước mắt cả thế giới, cho tới nay trận đại tàn sát này cũng ít được biết tới, nó còn được gọi là The forgotten Holocaust, có thể người ta tưởng nó chỉ là chuyện nội bộ của Liên bang Sô Viết.

Dưới thời Lenine. Ukraine diện tích bằng nước Pháp, một đất nước có nhiều ruộng nương mầu mỡ đã bị Nga hoàng cai trị 200 năm. Năm 1917 Nga Hoàng sụp đổ trước cuộc cách mạng vô sản do Lénine lãnh đạo, Ukraine lợi dụng thời cơ đòi tự trị, tuyên bố độc lập, thành lập nước Cộng hòa nhân dân, thủ đô Kiev. Thế nhưng nền tự trị này quá ngắn ngủi, cuối 1917 Lénine tuyên bố các lãnh thổ xưa do Nga hoàng cai trị nhất là Ukraine mầu mỡ đều phải nằm trong Liên bang Sô Viết. Trong 4 năm liên tiếp Quân đôi Quốc gia Ukraine phải chiến đấu chống Hồng quân Bolshevik, chống lực lượng Bạch Vệ trung thành với Nga Hoàng và cả quân xâm lược Đức và Ba Lan .

Năm 1921 Sô Viết thắng, Tây Ukraine chia cho Ba Lan, Lỗ Ma Ni, Tiệp Khắc. Sô Viết vơ vét thóc gạo về cứu đói Moscow và các thành phố lớn bên Nga. Kế đó tự nhiên Ukraine lại bị một trận hạn hán gây nạn đói khiến người dân căm phẫn Lénine và Sô Viết. Lénine bèn nới tay để xoa dịu nhân dân Ukraine, thôi lấy thóc gạo, khuyến khích tự do buôn bán. Nhân đó người dân Ukraine muốn tự do, độc lập, khôi phục văn hóa nghệ thuật, phong tục.. cũ.

Cuộc chiến kỳ lạ. Lénine mất năm 1924, Staline kế vị, nhà lãnh đạo này được coi là một trong vài con người khát máu nhất của thế kỷ. Bộ Lenine Tuyển Tập có ghi lại một bức thư của Lénine, ông ta đã nhắn nhủ “chúng ta không nên dùng đồng chí Staline, đồng chí Staline là một người thô bạo”

Staline không chấp nhận phong trào đòi độc lập của Ukraine, ra lệnh đàn áp thẳng tay y như đường lối áp dụng tại Nga. Năm 1929 Staline cho bắt giam 5,000 trí thức, các nhà khoa học gia Ukraine, kết tội phản loạn đem xử bắn hoặc đầy đi Tây Bá Lợi Á. Đầu thập niên 30, Staline thực hiện kế họach hợp tác xã nông nghiệp để tiến lên làm ăn lớn xã hội chủ nghĩa trong đó tư sản bị lọai bỏ, ngày nay đường lối canh tác tập thể này được coi như tồi tệ nhất nhưng hồi đó Sô Viết ép dân theo vì lý thuyết Marx bắt phải như vậy. Giới phú nông Ukraine mà họ gọi là Kulaks chỉ chiếm từ 4% tới 5% dân số, phú nông được định nghĩa có từ 24 hoặc trên 24 mẫu đất và có thuê người làm và được coi thành phần nguy hiểm.

Ngày 1-5-1930 Đảng Cộng Sản Nga bắt đầu thực hiện Hợp tác xã nông nghiệp, một phần của Kế họach ngũ niên (Five Year Plan), nông dân Nga ít chống đối vì họ đã có truyền thống canh tác cộng đồng từ lâu, đất đai thuộc về làng xã (Mir) không thuộc về cá nhân như tại Ukraine nên họ dễ thích hợp với Hợp tác xã của Cộng Sản. Ngày 30-7-1930 nhà nước hủy bỏ làng xã. Vùng Ukraine trái lại người dân làm ăn cá thể, 80% dân chúng tại thôn quê có ruộng đất riêng từ xưa nên họ chống đối Hợp tác xã ra mặt, Moscow mới đầu tạm thời nhượng bộ. Người Ukraine giết gia súc, ngựa, heo, cừu …dần dần trước khi gia nhập hợp tác xã khi ấy nhà nước ra lệnh tử hình ai giết gia súc. Những người chống đối Hợp tác xã bị lưu đầy, chính quyền Sô viết mở tuyên truyền kêu gọi nhân dân Ukraine ủng hộ chính quyền cách mạng nhưng thất bại, mặc dù dọa nạt khủng bố nhưng nông dân Ukraine vẫn chống đối, phá hoại, đốt nhà không đầu hàng, họ lấy lại nông cụ, gia súc mà Hợp tác xã đã chiếm trước đây, ám sát các viên chức Sô Viết.

Trung ương đảng Nga đưa mật vụ quân đội sang đàn áp cuộc nổi dậy nhưng kháng chiến quân Ukraine vẫn tiếp tục chống đối, họ muốn làm ăn cá thể như xưa. Nông dân Ukraine thách đố Staline.

Việc chống gia nhập Hợp tác xã chỉ là một nguyên do, Ukraine còn chống đối về mặt chính trị, họ muốn đòi độc lập, tự do. Staline trước hết cho thanh toán hành quyết hàng nghìn trí thức Ukraine, nhà văn nhà báo, nhà lãnh đạo. Âm mưu đòi độc lập cho Ukraine không phải chỉ ở làng xã mà mà ngay cả ở Trung ương đảng Cộng Sản Ukraine. Sô Viết cho thanh trừng dữ dội, nhiều người tự tử, nhiều nhà văn, đảng viên cũng tự tử.

Cuộc chống đối của Ukraine với Sô Viết y như trứng chọi đá, cuộc chiến giữa người nông dân với cuốc xẻng và Hồng quân , mật vụ Nga vũ trang súng đạn. Làng mạc bị bao vây, tấn công bằng đại bác xe tăng, máy bay ném bom bắn phá.. khiến một Đại tá công an Nga sô phát khóc nói với một ký giả, ông cho biết mình đã chiến đấu trong hàng ngũ Hồng quân chống Bạch Vệ thời nội chiến bây giờ được lệnh bao vây tấn công những người dân vô tội.

Hatayevich, một đảng viên cao cấp Sô viết cho biết cuộc chiến đấu ác liệt giữa Sô Viết và nông dân Ukraine đang diễn ra, một cuộc chiến sinh tử, năm 1933 là thử thách giữa sức mạnh của Đảng CS Nga và sự chịu đựng của nông dân, họ sẽ nếm mùi đói để xem ai làm chủ nơi đây. Cuộc chiến 1932-33 một cuộc chiến kỳ lạ nhất lịch sử.

Staline thay đổi chiến lược.

Thảm kịch mùa đông 1932-1933. Trận đói khủng khiếp mùa đông giữa 1932 và 1933 không do thiên tai hạn hán mà do con người làm ra, do lệnh của một người. Trong một phiên họp Trung ương đảng ngày 11-9-1932, Staline cho biết tình hình Ukraine nghiêm trọng, nếu không sớm ra tay Sô Viết sẽ mất miền đất mầu mỡ này, năm 1932 dân số Ukraine là 32 triệu, khoảng 75% điền sản tại đây đã phải gia nhập Hợp tác xã.

Để đối phó với tình hình, Staline bèn đưa một kế họach ác ôn, man rợ vừa để trả thù và để dẹp tắt phong trào, kế họach đã khiến bẩy triệu người (7,000,000) dân quê Ukraine phải chết đói la liệt khắp các xã thôn. Staline ra lệnh cho tịch thu hết thực phẩm tại Ukraine : khoai tây, cải bắp, lúa mì..chở sang Sô Viết từ tháng 8, tháng 10 1932 và tháng 1-1933 số lượng tịch thu tăng cao khiến Ukraine không còn thực phẩm nhất là tại các làng miền quê. Staline cho xuất cảng lúa mì tịch thu để lấy ngọai tệ phục vụ Ngũ niên kế họach, canh tân nông nghiệp và củng cố quốc phòng. Số lúa mì bị Sô Viết cướp đi đủ sức

nuôi dân Ukraine trong vòng hai năm. Đảng Cộng Sản Ukraine khẩn xin Moscow bớt lấy lúa mì của Ukraine và cứu trợ thực phẩm, Staline từ chối rồi đưa 100 ngàn quân Nga tới thanh trừng đảng Cộng Sản Ukraine.

Quân Nga đóng cửa biên giới Ukraine, ngăn chận thực phẩm đưa vào Ukraine khiến cho đất nước này biến thành một trại giam khổng lồ, theo lệnh của Staline chính quyền phải để mặc nhân dân chết đói cho họ biết tay. Người dân miền quê còn dấu diếm được một số thực phẩm sống lây lất nhưng Staline lệnh cho mật vụ Nga tại Ukraine đi từng nhà tịch thu hết mọi thực phẩm dự trữ của các gia đình, nhân dân không còn đến một củ khoai, một miếng bánh. Nông dân bị cấm không được đi các địa phương khác hoặc lên tỉnh xin ăn, họ cũng bị cấm lấy trộm thực phẩm của hợp tác xã, nhiều người đói quá ra đồng lấy một vài bông lúa ăn đỡ hoặc lấy trộm khoai, lúa… trong các kho bị công an bắn chết ngay. Nạn đói lan nhanh, từ già đến trẻ bắt đầu chết đói la liệt khắp nơi. Các đội mật vụ đi gom các xác chết quẳng xuống hố tập thể chôn cất hàng ngày, theo lời các nhân chứng kể lại những người suy nhược chưa chết cũng bị quẳng xuống hố .

Khác với Hitler giết người bằng hơi ngạt khiến nạn nhân chết ngay không đau đớn, Staline bắt các nạn nhân phải suy nhược quằn quại, đói khổ.. họ phải sống trong đau khổ cho tới chết. Mặc dù bị cấm đi địa phương khác kiếm ăn người dân quê vẫn lên tỉnh để rồi cũng lăn ra chết thê thảm. Thành phố được cấp theo khẩu phần, dân tỉnh bị cấm không được cứu giúp những người chết đói, bác sĩ không được chữa bệnh cho những dân quê đang chết đói, người dân quê lên tỉnh cuối cùng chết la liệt ngoài đường phố, hàng ngày có xe chở đi chôn tập thể. Trong khi các đảng viên, mật vụ lính Nga béo tốt, được ăn uống no đủ thì người dân Ukraine nhất là miền quê đói rã họng ra, theo lời các nhân chứng còn sống sót kể lại vì hết thực phẩm người dân phải ăn lá cây, vỏ cây, mèo chuột, chó, cả sâu bọ … để cầm hơi qua ngày. Cả trẻ nít vô tội cũng bị Sô Viết bắt phải chết như người lớn. Ngoài ra nhân dân còn bị quân Nga, mật vụ cướp bóc hãm hiếp . Nhân dân đói quá phải ăn thịt người chết, có người giết cả trẻ nít đang hấp hối để nuôi gia đình, theo lời các nhân chứng còn sống, dân Ukraine tại miền quê năm 1932-33 ăn thịt người là chuyện thường.

Mùa xuân 1933, cao điểm của nạn đói, khoảng 250 ngàn người chết mỗi ngày tại Ukraine, có nơi cả làng chết. Tại Âu châu, Canada, Mỹ người gốc Ukraine gửi thực phẩm về giúp đồng bào nhưng chính quyền Sô Viết cấm chở thực phẩm tới biên giới vì họ phủ nhận không có nạn đói. Tại Ukraine ai nói có nạn đói bị kết án tuyên truyền chống Sô Viết và bị bắt giam ngay.

Tới cuối năm 1933 khoảng 25 % dân Ukraine, tức 8 triệu người bị chết đói kể cả 3 triệu trẻ em. Bọn hào phú bị tiêu diệt , nhà nông toàn nước bị dìm xuống, Staline đã đạt được mục đích, đã tiêu diệt xong bọn phản động, tiểu tư sản thoái hóa chống lại Hợp tác xã… để tạo dựng con người mới xã hội chủ nghĩa. Nhà độc tài bèn cho phân phối thực phẩm trở lại Ukraine, nạn đói chìm dần, tuy nhiên những cuộc thanh trừng chính trị, bắt bớ phản động vẫn tiếp tục chỉ ngưng lại năm 1941 khi bị Đức Quốc Xã tấn công. Hitler xua quân vào Ukraine cướp bóc vựa lúa và thay thế chế độ Cộng Sản hà khắc bằng khủng bố phát xít.

Bao nhiêu người đã chết? Số người chết trong nạn đói tại Ukraine không toàn toàn chính xác cũng như số người chết trong các cuộc chiến tranh lớn hay thế chiến vì không ai có thể đếm, thống kê đến nơi đến chốn được nhưng các nhà nghiên cứu cũng cố gắng tìm ra con số gần với sự thật nhất.

Theo Andrew Gregorovitch trong bài “Black Famine in Ukraine 1932-33, a struggle for existence” cho biết nhóm Conservative Estimates ước lượng số nạn nhân trong trận đói 1932-33 tại Ukraine khoảng 4 triệu 8 , nhưng nhiều nhà nghiên cứu ước lượng nó vào khoảng từ 5 cho tới 8 triệu người chết.

Mặc dù Sô Viết luôn luôn chối bai bải không có nạn đói tại Ukraine nhưng người ta đã tham khảo một cách gián tiếp và đã ước lượng khoảng từ 10% cho tới 25% dân Ukraine đã chết trong nạn đói kể trên, nhà nghiên cứu Vasyl Hryshkocho biết mỗi ngày có 25,000 người chết tại các làng ở Ukraine, hoặc hơn 1,000 người chết trong một giờ hoặc 17 người trong một phút. Nửa năm đầu 1933, Sô Viết cấm người ngoại quốc tới thăm Ukraine, các ký giả không vào lấy tin được cho tới mùa hè, thu khi họ bãi bỏ lệnh cấm. Nhà ký giả Mỹ Henry Chamberlin đến thăm Ukraine ngay sau khi Sô Viết bãi bỏ lệnh cấm du lịch và cho biết mỗi làng ông đến thăm có ít nhất khoảng 10% người dân chết vì đói .

John F. Stewart trong cuốn Tortured but Unconquerable Ukraine, xuất bản 1953, trang 8 cho biết.

“Trong khi chưa có số thống kê chính thức về tấm thảm kịch này , theo như trong tự điển Nga The Small Soviet Encyclopedia năm 1940 xác nhận dân Ukraine năm 1927 là 32 triệu nhưng năm 1939 tức 12 năm sau, dân tụt xuống còn 28 triệu, thế thì 4 triệu người đã đi đâu? Ngoài ra còn phải kể 4 triệu người do gia tăng dân số?”

Như vậy theo Stewart số nạn nhân là 8 triệu.

Theo Holodomor (nguồn Wikipedia) số nạn nhân chết đói tại Ukraine năm 1933 được ước lượng từ 2 triệu 6 cho tới 10 triệu người.

Theo bài “Staline Forced Famine in 1932-1933, 7,000,000 Deaths” (trong The History Place , Genocide in the 20 th Century) số nạn nhân là 7 triệu.

Theo phóng viên Askold Krushelnycky con số nạn nhân được ước lượng vào khoảng từ 7 triệu cho tới 11 triệu người chết đói tại Ukraine 1933.

Như thế đa số các nhà nghiên cứu, ký giả ước lượng vào khoảng bẩy triệu người đã bỏ mạng trong trận đói này.

Staline che mắt thế gian. Người ta khen Staline đã khéo dấu nhẹm cuộc tàn sát vĩ đại này, các triều đại Cộng Sản Sô Viết sau Staline cũng ếm nhẹm thảm kịch này nhưng cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra.

Ký giả Askold Krushelnycky trong bài phát thanh trên Radio free Europe ngày 8 tháng 4-2003 tại Tiệp Khắc “Staline gây nạn đói tại Ukraine – bẩy mươi năm sau, phần lớn thế giới vẫn không biết tới thảm kịch này” (Staline’s Starvation of Ukraine – Seventy Years later, World Still Largely Unaware Of Tragedy) cho biết mặc dù số người chết thê thảm nhiều như thế nhưng thế giới không có mấy người biết về trang sử ghê tởm này của Cộng Sản Nga so với cuộc diệt chủng Do thái. Theo ông lý do chính là Đức Quốc Xã bị bại trận, hàng ngàn nhân chứng còn sống kể lại chi tiết về trại giam và cuộc tàn sát tập thể, người ta còn lấy được nhiều phim ảnh, hồi ký ghi lại tội ác của bọn phát xít, rồi những tên đồ tể, đao phủ bị bắt đem đi xử .. vì thế cuộc tàn sát diệt chủng của Hitler đã được phổ biến sâu rộng.

Robert Conquest, sử gia Anh chuyên nghiên cứu về thảm kịch này, trong tác phẩm năm 1986 của ông “ Harvest of Sorrow”, mùa gặt nỗi u sầu lần đầu tiên đã đem tấn thảm kịch này đến cho khán giả Tây phương . Ông nói một sự khác biệt nữa giữa cuộc diệt chủng Do thái là Hitler đã viết thành văn bản trong cuộc tàn sát của mình còn Staline không ghi văn kiện tài liệu kế họach của y, ông nói nay nhiều sử gia chấp nhận có nạn

đói thì một số nghi ngờ đã tìm cách biện hộ cho Staline. Ông cho biết từ ngày Liên bang Sô Viết tan rã khiến người ta dễ vào tìm tài liệu tại các văn khố Nga, chính ông đã có bằng chứng là Staline đã biết hàng trăm ngàn dân quê tìm cách vào Nga kiếm thực phẩm. Conquest cho rằng nạn đói trước nhất nhắm vào Ukraine mà Staline không chỉ thù ghét người dân quê mà cả các đảng viên Cộng Sản cao cấp Ukraine.

Lyubomyr Luciuk giám đốc Hiệp hội nghiên cứu của Canada về Ukraine cho biết lý do tại sao tin tức về nạn đói lại không được chuyển đến Tây Phương, ông chỉ trích những nhà báo Tây phương hồi đó ở Moscow đã biết nạn đói này nhưng đã không đề cập đến nó và còn cố ý che dấu nữa. Ông cho biết người ký giả đóng vai then chốt trong việc che dấu này là ký giả Walter Duranty của tờ Nữu Ước Thời Báo, The New York Times . Duranty là người ngưỡng mộ Staline, ông ta mô tả nhà độc tài này như “Chính khách lỗi lạc nhất thế giới hiện nay” (The world greatest living statesman), Duranty là người ký giả Mỹ đầu tiên được phỏng vấn nhà lãnh đạo Sô Viết này và được cho phép tham khảo, lấy những tin mật của chế độ. Hồi ấy, Duranty đã tâm sự với một nhà ngoại giao Anh rằng ông nghĩ khoảng 10 triệu người đã bị chết đói nhưng khi các ký giả khác thăm Ukraine rồi viết báo về nạn đói diễn ra tại đây thì Duranty lên tiếng bài bác ngay cho là tuyên truyền láo khoét chống Sô Viết, Liciuk cho rằng Duranty bị Mật vụ Nga hăm họa công bố sự thật về đời tư anh ta vì biết anh có nhiều bệnh kỳ quái về tình dục.

Sô Viết bầy trò lừa bịp các ký giả ngọai quốc đến lấy tin như nhà văn Anh Bernard Shaw thăm Nga rồi về viết bài thuận lợi cho Cộng Sản. Cựu Thủ Tướng Pháp Edward Herriot được sang thăm Ukraine năm ngày trong chuyến du hành đã được dàn cảnh bịp bợm, đi thăm những khu phố đẹp sạch sẽ tại Kiev, thăm một Hợp tác xã kiểu mẫu, khi về nước ông ta nói có lợi cho Cộng Sản và tuyên bố không có nạn đói tại đây

Sáu Kỹ sư người Anh làm việt tại Nga Sô bị bắt và kết án phá hoại, gián điệp, hối lộ rồi bị hăm dọa kết án tử hình, phiên tòa xử sau đó chỉ là trò hề ma mãnh đánh lạc hướng ký giả ngoại quốc để họ không chú ý tới nạn đói Ukraine nữa. Sô viết hăm dọa ký giả ngọai quốc để viết thuận lợi cho họ, đa số ký giả ngoại quốc phải nhượng bộ Cộng Sản và viết bài có lợi cho Sô Viết như Duranty viết .. “ những bài nói về nạn đói thật nhố nhăng”

Các nước Tây phương giữ thái độ thầm lặng đối với thảm kịch này dù họ đều đã biết nỗi đau khổ của Ukraien qua các nguồn tin tín cẩn của giới ngoại giao. Năm 1933 Tân Tổng Thống Roosevelt đã chính thức công nhận chính quyền Cộng Sản Staline và đề nghị buôn bán với họ. Ngũ Niên Kế Hoạch của Nga để canh tân đất nước cần phải mua hàng hóa, máy móc thiết bị của Tây phương với khối lượng rất lớn. Các nước Tây phương vớ được mối làm ăn béo bở, được một ông khách hàng rất sộp nên họ lờ đi không nói tới nạn đói.

Tại sao tàn sát?. Trong phim The Soviet story người ta đặt câu hỏi : Tại sao cần phải tàn sát? Why killing is essential? Một nhà nghiên cứu Nga trong phim cho biết Karl Marx là cha đẻ của chủ nghĩa diệt chủng chính trị ngày nay. Marx nói.

“ Những giai cấp và chủng tộc quá yếu không theo kịp cuộc sống mới cần phải bị lọai bỏ”

(“The class and the races too weak to master the new condition of life , must give away” – Marx - People’s paper, April 16-1858)

“Họ phải bị tiêu diệt trong hỏa lò cách mạng”

(They must perish in the revolutionary Holocaust – Karl Marx – Journal of the History of ideas, Vol 42, number 1 – 1981).

Tàn sát bắn giết của người Cộng Sản là một chính sách.

Lenine nghiên cứu rất kỹ tư tưởng Marx - Engels và áp dụng triệt để phương thức này, ông gọi là bạo lực cách mạng. Lenine viết trong một bức thư như sau: đem 100 tên tư sản đi bắn để cho nơi cách xa đó hàng trăm cây số người ta phải sợ (theo phim The Soviet Story), người xưa gọi là “sát nhất nhân, vạn nhân cụ”, giết một người sẽ làm cho một vạn người sợ. Trước hết việc tàn sát bắn giết của Cộng Sản để gieo rắc kinh hoàng, khủng bố gây khiếp đảm cho người dân phải sợ không dám chống lại họ.

Cả hai hệ thống Quốc Xã Đức và Cộng Sản Nga đều lấy tàn sát làm cơ bản cho sự cai trị để tạo con người mới (the birth of a new man) , phải tiêu diệt con người cũ mới tạo được con người mới. Chế độ phát xít Hitler chủ trương con người mới phải là người thông minh, đẹp giai, khỏe mạnh, những người tàn tật xấu xí, đi các nhắc cà nhằc, răng hô mắt chột… hoặc người Do Thái phải bị tiêu diệt sạch. Đối với người Cộng Sản, bọn phản động, tiểu tư sản, địa chủ phải bị giết sạch để xây dựng con người mới xã hội chủ nghĩa, trên thực tế các nước Cộng Sản thường giết vào khoảng 10% dân số. Trong khi Đức Quốc Xã, phát xít Nhật quí trọng người dân nước họ, chỉ giết người ngoại quốc thì các chế độ Cộng Sản “khôn nhà dại chợ” chỉ biết đè cổ nhân dân của mình ra tàn sát không gớm tay. Đức Quốc Xã là chủ nghĩa xã hội quốc gia, Cộng Sản là chủ nghĩa xã hội quốc tế.

Thập niên 1930, một thập niên đẫm máu ghê tởm nhất của lịch sử nước Nga khi Staline tiến hành thực hiện Hợp tác xã nông nghiệp, làm ăn tập thể tiến lên làm ăn lớn xã hội chủ nghĩa. Nhà độc tài cho lệnh tiêu diệt những thành phần ăn bám, cản đường, lừng khừng không có lập trường cách mạng, bọn phản động âm mưu chống đối và bọn có tinh thần làm ăn cá thể…Đây là giai đoạn đoạn bắn giết tập thể theo kế họach của Staline .

Staline cho xây dựng hằng hà sa số các trại tập trung tại những nơi xa xôi để giam cầm tiểu tư sản những kẻ không theo họ, có khoảng một phần ba hoặc một nửa bỏ xác vì đói lạnh trong chốn địa ngục trần gian. Trong phim The Soviet Story, thập niên 30 là giai đọan tàn sát của Staline, Sô viết cho xây dựng khắp nước Nga những lò sát sinh y như thời thượng cổ. Những tòa nhà này được xây bằng gạch kiên cố, những phòng bắn người làm ở dưới hầm, có đường rãnh để dẫn máu chẩy ra ngoài. Tội nhân được dẫn xuống dưới hầm tới phòng đỏ, họ bị bắn vào gáy, mỗi tối mật vụ có thể bắn một trăm hoặc vài trăm người, ban đêm có xe bít bùng chở xác vào rừng chôn tập thể.. Sáng ra người dân kinh hãi khi thấy các vệt máu trên đường đi, họ không dám hé răng nói tới. Các mồ chôn tập thể rải rác trong nước, số người bị hành hình quá nhiều, con cái các nạn nhân bị hành quyết mất cha, mất mẹ, không nhà không cửa đi lang thang ngoài đường phố, số người vô gia cư ngày một nhiều, Staline cho phép bắn các trẻ em trên 12 tuổi để làm sạch thành phố. Tại các địa phương bắn giết người đạt chỉ tiêu được thưởng. Tổng thống Nga Gorbachov tố cáo “Staline tắm trong máu”, ông cho biết đã thấy danh sách tử hình dài do Staline ký hàng loạt, trong khoảng 1937-1941 có tới 11 triệu người bị bắn giết.

Năm 1942 Churchill viếng Kremlin, Staline thú thực với ông đã có 10 triệu người bị đổ máu trong giai thực hiện Hợp tác xã, tiến lên làm ăn lớn xã hội chủ nghĩa, nhà độc tài nói không thể làm khác hơn được. Phim The Soviet Story nói trong khi Sô Viết tàn sát hàng hà sa số người thập niên 30, tại Âu châu có một người theo dõi và khâm phục Staline, trong một khoảng thời gian không dài lắm đã giết được nhiều như thế, người ấy là Hitler, như vậy Staline là bậc sư của Hitler trong nghề sát sinh .

Theo Le livre noir du communisme của Courtois, Werth, Pannée, Trần Hữu Sơn lược dịch Cộng Sản quốc tế đã sát hại 100 triệu người. Trung Cộng 65 triệu, Nga 20 triệu, Bắc Hàn 2 triệu, Miên 2 triệu, Việt Nam 1 triệu… Một điều khó hiểu là trừ Staline bị hạ bệ, những tên đồ tể Mao, Hồ, Kim Nhật Thành .. đã làm đổ máu nhiều triệu người nhưng vẫn được xây lăng, dựng tượng, được ca tụng, sùng bái… khắp nơi trong nước, thật là hiện tượng kỳ quái.

Cộng sản Việt Nam cũng như các nước chư hầu xã hội chủ nghĩa khác đã rập khuôn áp dụng bạo lực cách mạng, lấy đa sát, bắn giết làm tôn chỉ. Như chúng ta đã biết năm 1945 khi Việt Minh cướp chính quyền họ đã thủ tiêu chôn sống vài chục ngàn người quốc gia và nhiều tình nghi vô tội khác. Năm 1952, 53 trong thời kỳ kháng chiến Việt Minh đã cho đấu tố địa chủ và nhất là năm 1955, 1956 họ phát động phong trào cải cách ruộng đất qui mô, đấu tố …giết hại khoảng 170 ngàn người vô tội.

Những năm 1957, 58, 59… tại nông thôn miền Nam Việt Nam, Việt Cộng đã sát hại hàng chục ngàn viên chức xã thôn, thường dân vô tội. Năm 1968 CS Băc Việt thủ tiêu khoảng 6 ngàn người thường dân, tình nghi tại Huế trong cuộc tổng công kích Tết Mậu Thân, trong trận chiến 1972 tại Quảng Trị, CSBV pháo kích gây thiệt hại hàng chục ngàn thường dân trên đường chạy loạn, năm 1975 hàng mấy chục ngàn người thường dân chạy loạn tại các bến tầu, cửa biển, trên đường số 7… bị thiệt mạng vì pháo kích của Cộng quân .

Hitler nói sau này nhân loại sẽ phải nhớ ơn chế độ Quốc Xã vì ta đã diệt chủng được bọn Do Thái. Các nhà lãnh đạo Cộng Sản Staline, Mao, Hồ, Pôn Pốt.. đều đã cho rằng những cuộc thanh trừng, tàn sát của họ là vì nhân dân, vì lợi ích của đất nước.

Tưởng niệm. Tháng 3 năm 2008 nhiều nước trên thế giới đã lên án tội diệt chủng của chính quyền Sô Viết, Liên Hiệp Quốc năm 2003 cũng đã xác nhận nạn đói tại Ukraine và nhiều nơi trong nước Nga do hậu quả của chính sách độc tài tàn bạo. Ngày 28-11-2006 quốc hội Ukraine lên án nạn đói năm 1933 là tội diệt chủng, ngày 23-10-2008 Quốc Hội châu Âu ra quyết nghị coi nạn đói 1933 là tội ác chống nhân loại. Ngày 13-1-2010 tòa Kiev, Ukraine tuyên án nạn đói là diệt chủng, Staline và các lãnh đạo Sô Viết phạm tội diệt chủng Ukraine 1933.

Nay người ta dựng nhiều tượng đài tại Ukraine và nhiều nơi trên thế giới để tưởng niệm các nạn nhân nạn đói 1933. Tại Edmonton, Alberta Canada 1983, đài tưởng niệm 50 năm nạn đói Ukraine đã được dựng lên . Tại Canada tỉnh Ontorio, ngày 9-4-2009 ra nghị quyết tưởng niệm nạn đói.

Tại Mỹ ngày 13-11-2009 Tổng Thống Obama đọc diễn văn trong ngày tưởng niệm nạn đói Ukraine (Ukrainian Holodomor Remembrance Day), ông nói:

“Tưởng niệm những nạn nhân của thảm họa nạn đói Ukraine cho chúng ta dịp để nghĩ tới hoàn cảnh của những người dân phải sống khốn khổ dưới các chế độ cực đoan, tàn bạo trên thế giới”

("remembering the victims of the man-made catastrophe of Holodomor provides us an opportunity to reflect upon the plight of all those who have suffered the consequences of extremism and tyranny around the world"- Wikipedia- Holodomor)

Trọng Đạt

Tham khảo.

http://vimeo.com/12057428: The Soviet Story from Saigonner on Vimeo, post by http://Tiengthongreo.blogspot.com, a film by Edvins Snore. http://www.historyplace.com/worldhistory/genocide/stalin.htm

Staline forced Famine 1932-1933. :(The History Place, Genocide in the 20 th Century) http://www.infoukes.com/history/famine/gregorovich:

Black Famine in Ukraine 1932-33, a struggle for existence, by Andrew Gregorovich. http://ukemonde.com/news/rferl.html: Staline’s Starvation of Ukraine - Seventy years later, World still Largely Unaware of Tragedy - By Askold Krushelnycky, Radio Free Europe/Radio Liberty . http://faminegenocide.com/resources/ukraine_famine.html: Ukraine famine http://en.wikipedia.org/wiki/Holodomor: Holodomor http://www.infoukes.com/history/famine/

The artificial famine/genocide (Holodomor) in Ukraine 1932-33

http://www.ihr.org/jhr/v06/v06p207_Moroz.html

Volentyn Moroz: Nationalism and genocide: The origine of the artificial famine of 1932-1933 in Ukraine. http://www.ukemonde.com/holodomor/famine_rs.html

Famine in Ukraine: Induced starvation, death for millions, genocide.

http://www.nhacsing heo.com/ToiacCS/ index.html

Le livre noir du communisme: Courtois, Werth, Pannée, Trần Hữu Sơn lược dịch www.Daiviet.us.

Tiến sĩ Phan Văn Song: Ba tên đồ tể lớn nhất của nhân loại trong thế kỷ 20.
***

Mời quý anh chị đọc thêm một bài viết từ tờ Toronto Sun dưới đây (TTR)


Seven million died in the 'forgotten' holocaust
By ERIC MARGOLIS -- Contributing Foreign Editor Toronto Sun
 
Five years ago, I wrote about the unknown Holocaust in Ukraine. I was shocked to receive a flood of mail from young Americans and Canadians of Ukrainian descent telling me that until they read my column, they knew nothing of the 1932-33 genocide in which Josef Stalin's Soviet regime murdered seven million Ukrainians and sent two million more to concentration camps.

How, I wondered, could such historical amnesia afflict so many? For Jews and Armenians, the genocides their people suffered are vivid, living memories that influence their daily lives. Yet today, on the 70th anniversary of the destruction of a quarter of Ukraine's population, this titanic crime has almost vanished into history's black hole.

So has the extermination of the Don Cossacks by the communists in the 1920s, the Volga Germans in 1941 and mass executions and deportations to concentration camps of Lithuanians, Latvians, Estonians and Poles. At the end of World War II, Stalin's gulag held 5.5 million prisoners, 23% of them Ukrainians and 6% Baltic peoples.

Almost unknown is the genocide of two million of the USSR's Muslim peoples: Chechens, Ingush, Crimean Tatars, Tajiks, Bashkirs and Kazaks. The Chechen independence fighters who today are branded as "terrorists" by the U.S. and Russia are the grandchildren of survivors of Soviet concentration camps.

Add to this list of forgotten atrocities the murder in Eastern Europe from 1945-47 of at least two million ethnic Germans, mostly women and children, and the violent expulsion of 15 million more Germans, during which two million German girls and women were raped.

Among these monstrous crimes, Ukraine stands out as the worst in terms of numbers. Stalin declared war on his own people in 1932, sending Commissars V. Molotov and Lazar Kaganovitch and NKVD secret police chief Genrikh Yagoda to crush the resistance of Ukrainian farmers to forced collectivization.

Ukraine was sealed off. All food supplies and livestock were confiscated. NKVD death squads executed "anti-party elements." Furious that insufficient Ukrainians were being shot, Kaganovitch - virtually the Soviet Union's Adolf Eichmann - set a quota of 10,000 executions a week. Eighty percent of Ukrainian intellectuals were shot.

During the bitter winter of 1932-33, 25,000 Ukrainians per day were being shot or died of starvation and cold. Cannibalism became common. Ukraine, writes historian Robert Conquest, looked like a giant version of the future Bergen-Belsen death camp.

The mass murder of seven million Ukrainians, three million of them children, and deportation to the gulag of two million more (where most died) was hidden by Soviet propaganda. Pro-communist westerners, like The New York Times' Walter Duranty, British writers Sidney and Beatrice Webb and French Prime Minister Edouard Herriot, toured Ukraine, denied reports of genocide, and applauded what they called Soviet "agrarian reform." Those who spoke out against the genocide were branded "fascist agents."

The U.S., British, and Canadian governments, however, were well aware of the genocide, but closed their eyes, even blocking aid groups from going to Ukraine.

The only European leaders to raise a cry over Soviet industrialized murder were, ironically and for their own cynical and self-serving reasons, Hitler and Italian dictator Benito Mussolini.

Because Kaganovitch, Yagoda and some other senior Communist party and NKVD officials were Jewish, Hitler's absurd claim that communism was a Jewish plot to destroy Christian civilization became widely believed across a fearful Europe.

When war came, U.S. President Franklin D. Roosevelt and British PM Winston Churchill allied themselves closely to Stalin, though they were well aware his regime had murdered at least 30 million people long before Hitler's extermination of Jews and gypsies began. Yet in the strange moral calculus of mass murder, only Germans were guilty.

Though Stalin murdered three times more people than Hitler, to Roosevelt he remained "Uncle Joe."
The British-U.S. alliance with Stalin made them his partners in crime. Roosevelt and Churchill helped preserve history's most murderous regime, to which they handed over half of Europe in 1945.
After the war, the left tried to cover up Soviet genocide. Jean-Paul Sartre denied the gulag even existed.

For the western Allies, Nazism was the only evil; they could not admit being allied to mass murderers. For the Soviets, promoting the Jewish Holocaust perpetuated anti-fascism and masked their own crimes.

The Jewish people, understandably, saw their Holocaust as a unique event. It was Israel's raison d'etre. Raising other genocides at that time would, they feared, diminish their own. This was only human nature.

While today, academia, the media and Hollywood rightly keep attention focused on the Jewish Holocaust, they mostly ignore Ukraine. We still hunt Nazi killers, but not communist killers. There are few photos of the Ukraine genocide or Stalin's gulag, and fewer living survivors. Dead men tell no tales.

Russia never prosecuted any of its mass murderers, as Germany did.

We know all about the crimes of Nazis Adolf Eichmann and Heinrich Himmler; about Babi Yar and Auschwitz.

But who remembers Soviet mass murderers Dzerzhinsky, Kaganovitch, Yagoda, Yezhov and Beria? Were it not for writer Alexander Solzhenitsyn, we might never know of Soviet death camps like Magadan, Kolyma and Vorkuta. Movie after movie appears about Nazi evil, while the evil of the Soviet era vanishes from view or dissolves into nostalgia.

The souls of Stalin's millions of victims still cry out for justice.

No comments:

Post a Comment

Cái Đêm Hôm Ấy . . . Đêm Gì?

TTR: Chắc chắn không ai đọc được những bài ký sự như thế này mà còn có thể hình dung ra cảnh người dân bị bóc lột tàn bạo, phi nhân hơn nữa ...