10 February 2017

Tình Yêu, thơ

TÌNH YÊU

Tình yêu đến có bao giờ báo trước
Sao tự nhiên lòng ray rứt vấn vương
Môt ngày không được nhìn mặt người thương
Là đêm ấy sẽ năm canh trằn trọc

Nhớ cho kỹ những giờ em đi học
Để đón đưa cho đúng với thời gian
Nụ cười thôi cũng đủ thấy bàng hoàng
Thêm ánh mắt sẽ vô vàn quý giá

Khi xa cách có buồn đau, đừng lạ
Vì vắng em là tất cả hoang vu
Sầu miên man và thương nhớ mịt mù
Yêu là thấy cuộc đời mình còn thiếu.

PĐT

No comments:

Post a Comment

Tùy bút

H ình như thuở đó có một học sinh nghèo "ngoại đạo" mới vừa 16 tuổi, quê mùa nhút nhát, đang nuôi dưỡng một tình "yêu-hoa-cúc...