27 February 2017

Thơ vui

Em ước, em muốn và em thích

Em ước chồng em như giáo viên
Trả bài anh nghĩ đến thường xuyên
Đêm về cứ thế không cần nhắc
Cuộc sống vui tươi hết muộn phiền.
Em muốn chồng như bác sĩ cơ
Chả cần văn vẻ, chả làm thơ
Cứ vào là bắt cởi quần áo
Nhanh gọn để em khỏi phải chờ.

Em lại ước chồng giống phi công
Máy bay anh lái cứ như không
Tọa độ chỗ nào anh rõ hết
Khỏi phải lò mò, đỡ mất công.

Em thích chồng như thợ điện nè
Rất giỏi lần theo những cái khe
Mỗi khi anh cắm vào trong ổ
Máy móc theo nhau chạy phè phè.

Em cũng muốn chồng giống sĩ quan
Súng ống luôn luôn được sẵn sàng
Anh bắn phát nào ra phát đấy
Trăm lần trăm trúng, nghĩ mà ham.

Em muốn chồng em như thợ mỏ
Suốt ngày cặm cụi dưới hang sâu
Đào bới làm sao cho thật kỹ
Chọc ngoáy khoan cho thủng mới tài

Em lại ước chồng lính xe tăng
Núi đồi xông suối lái băng băng
Em hóa đồn cao trên đỉnh núi
Cứ để mặc anh bắn pằng pằng!

Vẫn biết mỗi nghề một hay riêng
Quan trọng chồng em phải thật siêng
Mỗi nghề học lấy vài ưu điểm
Như kể trên này, ắt lên tiên.

(Internet)

No comments:

Post a Comment

Tùy bút

H ình như thuở đó có một học sinh nghèo "ngoại đạo" mới vừa 16 tuổi, quê mùa nhút nhát, đang nuôi dưỡng một tình "yêu-hoa-cúc...