04 June 2015

Tuổi già than khổ!

Tuổi già than khổ!

Sanh, lão, bệnh, tử khổ
Tuổi già làm sao không khổ
Biết dzậy nên...đừng than
Cứ sống hồn nhiên như mình là thế
Đừng săm soi da nhăn
Răng rụng hay còn
Thấy thích ăn gì thì cứ ăn
Khi buồn rưng rưng nước mắt
Khi con cháu tỏ lòng hiếu thuận thì vui
Chúng hỗn hào thì...chửi
Có thân thì tự lo
Như ngày còn trai trẻ
Xông pha trường danh lợi
Ngày nay, tuổi già cũng như dzậy
Tự mình tìm nguồn vui sống
Ngồi than già chẳng ích gì
Khi liệt nhược vô nhà dưỡng lão
Đó là nơi đến tự nhiên
Như nhà quàn khi chết
Đâu phải tui nói ngang
Đó là sự thật trần thế
Như kinh Phật dạy
Trông mong tuổi già vẫn khương kiện
Trông mong con cháu phụng dưỡng
Không được sanh phiền muộn
Đó là tự mình trói buộc
Kinh Phật nói:
Còn cầu, còn khổ. Không cầu mới an vui
Tuổi già sống như tuổi già
Đó là “ Tùy thuận Duyên giác “
Có một bửa nói về bệnh tật
Con gái tôi nhìn ba với ánh mắt thương cảm
Tôi thấy lòng vui sướng lâng lâng
Tình thương và lòng hiếu thuận là đây!
Chạy tìm cầu nơi đâu nữa?

Nguyễn Nhơn
(Cho con gái Chi Mỹ)

No comments:

Post a Comment