22 June 2012

Bài Ca Kên Kên, thơ

Bài Ca Kên Kên

Ta chọn cây cao,
Bám vào cành kín nhất.
Không còn gì phải sợ phải lo.

*
Lũ trẻ con hôm qua
Dám giương ná bắn ta,
Còn “hỗn xược gọi” ta là ‘con kên kên lạc bầy.’

*
Không, ta không lạc bầy.
Ta muốn sống riêng,
Muốn hùng cứ vùng này
Để an hưởng “độc lập - tự do - hạnh phúc” --
Có miếng mồi ngon nào thoát khỏi tầm bay?

*
Hạnh phúc ta vui hưởng đã lâu dài,
Nhưng giờ đây có nguy cơ biến dạng.
Mấy năm nay ruộng đồng khô cạn,
Nước hồ ao mương rạch cũng không còn.
“Đàn bồ câu trắng” đã bay xa,
Chuột rắn không còn … lấy đâu để chết.
Những ngày huy hoàng của ta cơ hồ sắp hết.

*
Tạm thôi là con kên kên sống bằng xác chết,
Ta phải nhọc nhằn rình rập từng giờ,
Săn đuổi từng con côn trùng cóc nhái
Mà lũ trẻ con nhất quyết tranh ăn
(Ừ, chúng cũng đâu còn gì để sống).
Chúng muốn ám hại ta…
Ta đành tạm “nuốt căm hờn” vài ba bữa.

*
Nay ta loan báo cho khắp nơi được rõ
(Và điều này xuất phát từ “đỉnh cao trí tuệ” kên kên):
Kẻ biết hưởng hạnh phúc là kẻ phải biết bảo toàn hạnh phúc.
Kể từ ngày mai
Ta sẽ không còn là ‘con kên kên lạc bầy.’
Ta sẽ không sống bằng xác chết hay rình rập côn trùng cóc nhái.

*
Những người bạn anh hùng của ta
Trùng trùng từ những cánh rừng không xa phương bắc --
Luôn sẵn sàng --
Đang bay đến với ta.

*
Ồ vui biết mấy!
Chúng ta sẽ tung hoành!
Tung hoành móng sắt,
Tấn công thẳng vào xác sống lũ người!

*
Ừ, bây giờ xác sống
Mới là những miếng mồi ngon.
Ôi máu thịt ngọt ngào!
Cho chúng ta mặc tình cấu xé;
Cho chúng ta chia hưởng hạnh phúc lâu dài;
Cho “tình hữu nghị đời đời bền vững.”

*
Rồi chúng bây sẽ phải hát ngày đêm
Bài ca vinh danh những con kên kên vĩ đại.

*
Vâng, chúng bây sẽ phải hát ngày đêm
Bài ca vinh danh những con kên kên vĩ đại

Lê Văn Bỉnh

No comments:

Post a Comment

Người Bỏ Lễ Đêm Đông, thơ

Dạo:        Đêm nay Thiên Chúa giáng trần, Xin thương cứu giúp người dân khốn cùng. Người Bỏ Lễ Đêm Đông Đêm đất Bắc, gió mài da tím ngắt, N...