31 July 2010

Thơ Dương Quân

MỘT LỜI NGUYỀN

Ta quanh quẩn trên lối mòn nhung nhớ
Những năm dài đếm mãi bước lưu vong
Đời lãng du, thân dạn dày sương gió
Vẫn hằng mơ mùa nắng ấm xuân hồng.

Vài bạn cũ ngày xưa giờ gặp lại
Nay còn đâu dáng dấp thuở hoa niên
Râu tóc đã bạc phơ màu quan tái
Cũng như ta, lòng nặng trĩu ưu phiền.

Trong giây phút hàn huyên lời tâm sự
Nhắc tình xưa thân thiết hỏi thăm nhau
Rồi tiếp bước trên nẻo đường lữ thứ
Hẹn ngày mai lay chuyển một tinh cầu (!)

Xung quanh ta, biết bao người nghĩa khí
Chí kiên cường - nhưng lực bất tòng tâm
Sang biển lớn quyết làm thân tráng sĩ
Cửa mỹ nhân, quằn quại khốc điêu tàn.

Ta u uất trong biển đời bão loạn
Nỗi nhọc nhằn dày xéo nát tim gan
Lửa si mê cháy bùng bao vấn nạn
Cõi vô minh, bờ vĩnh cửu đang gần.

-Này bạn trẻ! Xin cho ta nhắn lại
Một lời nguyền sau cuối rất thiêng liêng
"Gánh giang san, đi đoạn đường tiếp nối"
"Xây yêu thương - và phá vỡ xích xiềng"

Ta vẫn tin - như mặt trời vẫn mọc
Mùa đông tàn, báo hiệu tiết xuân vui
Sẽ trở về một mùa xuân dân tộc
Thanh bình ca, vang khúc hát yêu đời.

DƯƠNG QUÂN

No comments:

Post a Comment

Yêu cũng đáng ngại thật... Ai bỏ đi trước sẽ chết!

- Bức tranh "Ai bỏ đi trước sẽ chết" "Một bức tranh với giá trị nhân văn sâu sắc, ngay cả khi cô gái nói rằng nếu chàng trai ...