22 September 2012

Thơ Như Thương

CON TRĂNG CON CHỮ

Câu thơ rơi rụng nhịp vần
Con trăng con chữ xuống trần rong chơi
Thả vàng sắc lá thu rơi
Ngõ em bước nhẹ chơi vơi thiên đàng
Lẫn trong sương khói dịu dàng
Mùi hương tóc quyện mây ngàn non cao
Ta ngồi ngắm cuộc hư hao
Nâng niu giữ lại ngọt ngào riêng em
Để mai ngọc khuyết trăng mềm
Gieo vần bằng trắc bên thềm với ta
Để trầm luân kiếp lá hoa
Biếc xanh một thuở tưởng là thiên thu
Dặm trần vẫn mộng phiêu du
Bao lần nguyệt đã xuân thu đông hè
Thoảng như trăm nỗi sắt se
Nhặt màu lá nhớ mà nghe tình về
Tạ lòng tri kỷ hẹn thề
Trăng thu chữ biếc cõi quê cõi người

Như Thương

No comments:

Post a Comment

Tùy bút

H ình như thuở đó có một học sinh nghèo "ngoại đạo" mới vừa 16 tuổi, quê mùa nhút nhát, đang nuôi dưỡng một tình "yêu-hoa-cúc...