20 March 2012

Âm mưu của Nguyễn Phú Trọng

Chỉnh Đảng
Âm mưu của Nguyễn Phú Trọng - Tầu Cộng
và cơ hội cho lực lượng yêu nước Việt Nam
Nguyễn Nghĩa

Hội nghị lần thứ tư Ban Chấp hành Trung ương Đảng (khóa XI), họp từ 27/2 đến 1/3/2012, đã bàn và thống nhất ban hành Nghị quyết "Một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng hiện nay".

Đây là hội nghị lớn chưa từng có, kể từ khi Đại hội đảng cộng sản Việt Nam họp toàn thể 1/2011.

Hơn 1000 đại biểu, gồm toàn bộ thành viên Bộ chính trị, Ban bí thư, Ban Chấp hành TƯ Đảng khóa XI, cán bộ chủ chốt ở trung ương và 63 tỉnh, thành phố về dự hội nghị.

Thoạt đầu mới quan sát, mọi người đều có cảm tưởng: đây lại là 1 cuộc họp vô bổ mang tính nội bộ của ĐCS VN. Ở đấy, các lãnh đạo cao cấp của ĐCS VN múa mép, khua môi..., hòng đánh lừa nhân dân Việt Nam một lần nữa, về khả năng tự phê bình, khả năng sửa khuyết điểm,... để tiến bộ, để đảm nhiệm vai trò lãnh đạo dân tộc này, đất nước này. Mục đích chỉ là cứu nguy cho uy tín của đảng đang lao xuống dốc thảm hại.

Tuy vậy, nếu đọc kỹ bài phát biểu của TBT Nguyễn Phú Trọng tại hội nghị, ta sẽ thấy có 1 âm mưu lớn của phe phái TBT Nguyễn Phú Trọng, trong chính trường của Việt Nam.

Nếu ta đặt tình hình Việt Nam vào bối cảnh: Trung Quốc đang cố kết thực hiện bành trướng, độc chiếm hoàn toàn Biển Đông.

Nếu ta đặt tình hình bành trướng của Trung Quốc tại Biển Đông: đang bị một cản trở rất lớn là việc hiện diện trở lại một cách tích cực của Hoa Kỳ tại Châu Á.

Khi đó, ta sẽ thấy rõ ràng, TBT Nguyễn Phú Trọng đang cố gắng nắm quyền lực trong đảng, để hòng giúp Trung Quốc, trong mưu đồ độc chiếm hoàn toàn Biển Đông, để chống lại, để gây khó dễ cho việc quay trở lại Châu Á của Hoa Kỳ.

Trong bài phát biểu tại hội nghị, Nguyễn Phú Trọng đã nêu ra 4 điểm, làm lý do Chỉnh Đảng.
1. "Sự lãnh đạo đúng đắn của Đảng là nhân tố hàng đầu quyết định thắng lợi của cách mạng Việt Nam".

2. Hai là, yêu cầu nhiệm vụ chính trị của nước ta hiện nay... đòi hỏi Đảng phải nâng tầm lãnh đạo lên cao hơn nữa, nâng sức chiến đấu mạnh hơn nữa...để xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội,... nhằm mục tiêu đến năm 2020 nước ta cơ bản trở thành một nước công nghiệp theo hướng hiện đại.

3. Ba là, bản thân Đảng đang đứng trước nhiều hiện tượng tiêu cực, phức tạp mới.

4. Bốn là, sự chống phá điên cuồng và quyết liệt của các thế lực thù địch, phản động. Âm mưu cơ bản, lâu dài của chúng là xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa ở nước ta, xoá bỏ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, xóa bỏ chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh. Để thực hiện được âm mưu cơ bản đó, các thế lực thù địch đã áp dụng lần lượt hết chiến lược này đến chiến lược khác, hết chiến dịch này đến chiến dịch khác, rất kiên trì, kiên quyết, xảo quyệt. "Diễn biến hòa bình" là một chiến lược nằm trong hệ thống chiến lược phản cách mạng của chủ nghĩa đế quốc, là "thủ đoạn hòa bình để giành thắng lợi". Nhiều chuyên gia và chính khách phương Tây còn gọi đây là phương pháp "chuyển hóa hòa bình", "biến đổi hòa bình", "cách mạng hòa bình" và gần đây là "cách mạng nhung", "cách mạng màu", "cách mạng đường phố"...

**

Tóm lại, có 3 nguyên nhân liên quan đến nội bộ của Đảng cộng sản VN, và 1 nguyên nhân khách quan: kẻ thù tư tưởng của ĐCS VN đang ráo riết hoạt động.

Như vậy, Nguyễn Phú Trọng đã xác định được kẻ thù của ĐCS VN.

Tất nhiên, kẻ thù này không phải là Trung Quốc, vì: Kẻ thù này chính là: " cách mạng nhung", "cách mạng màu", "cách mạng đường phố"...hay nói thẳng ra, chính là nhân dân Việt Nam yêu nước đã 11 lần xuống đường chống bành trướng Trung Quốc tại Biển Đông.

Ai là bạn của Nguyễn Phú Trọng?

Câu trả lời nằm ở giữa điểm 1 trong bài phát biểu của Nguyễn Phú Trọng: "Đảng Cộng sản Trung Quốc ... trong những lần trao đổi với chúng ta, bạn thường nhấn mạnh không để bị "Tây hóa", "tha hóa", "thoái hóa".

Thế là đã rõ, Đế quốc Hoa Kỳ với sức ép cải cách Nhân quyền, cải cách Dân chủ ở Việt Nam, các nước tư bản theo đuôi Hoa Kỳ, là kẻ thù của ĐCS VN.

Nhân dân Việt Nam yêu nước, chống bành trướng Trung Quốc tại Biển Đông, là kẻ thù của ĐCS VN.

Đế quốc phong kiến Trung Quốc, kẻ đã chiếm Hoàng Sa của Việt Nam 1974, kẻ đã khuyến khích Cămpuchia gây chiến tranh biên giới Tây Nam Việt Nam, kẻ đã gây chiến tranh biên giới 1979, giết hại hàng trăm nghìn thường dân các tỉnh biên giới Cao Bằng, Lạng Sơn, Lào Cai, Yên Bái... là nước bạn bè của Việt Nam, của ĐCS VN.

Thế là đã rõ, Hội nghị lần thứ 4 này, mục đích chỉ để khẳng định bạn và thù của ĐCS VN.

Qua đó, sắp xếp lại lực lượng, chuẩn bị đưa các nhân vật là "bạn" của Trung Quốc, là phe cánh của Nguyễn Phú Trọng lên nắm các vị trí then chốt của nhà nước Việt Nam.

Đây là 1 bước chuẩn bị quan trọng, để phe cánh Nguyễn Phú Trọng tung hô ông ta làm Chủ tịch nước, thay Nguyễn Tấn Sang, khi tình hình đòi hỏi.

Then chốt nhất, đứng sau các sắp xếp nhân sự của ĐCS VN, lại là ý đồ của Trung Quốc:

Đảm bảo Việt Nam là hậu thuẫn tin cậy, là phên dậu chắc chắn, là thuộc quốc hoàn toàn của Trung Quốc, trong ván cờ toàn cầu mà Trung Quốc đang chơi với Hoa Kỳ.
1. Ván cờ toàn cầu Trung Quốc - Hoa Kỳ

Phần thưởng, cho kẻ chiến thắng ván cờ này, là ngôi vị siêu cường thế giới.

Hoa Kỳ đã đứng ở ngôi vị này, từ những năm cuối thập kỷ 90 của thế kỷ trước đến hôm nay.

Lợi ích mà ngôi vị này đem lại là không kể xiết: Từ sự thượng tôn của thế giới, đến các quyền lợi vật chất, kinh tế, chính trị...

Trung Quốc đang thèm muốn ngôi vị này.

Tuy vậy, vị trí địa lý chính trị hôm nay của Trung Quốc khá bí.

Phía bắc thì nước Nga, cường quốc hạt nhân chặn đè đầu.

Phía tây thì Ấn Độ to lớn, không chịu thua kém Trung Quốc về mọi mặt.

Phía đông thì Nhật Bản, Nam Hàn, là những cường quốc kinh tế.

Chỉ còn phía nam là Việt Nam, sau Việt Nam là Đông Nam Á, và hướng đông nam là Biển Đông, có thể bành trướng ngay lập tức.

Trung Quốc đã trường kỳ thực hiện chiến lược làm Việt Nam yếu, lệ thuộc Việt Nam vào Trung Quốc, kể từ khi Mao Trạch Đông nắm quyền tại ĐCS TQ.
Sau công hàm của Phạm Văn Đồng 1958, sau những viện trợ mua chuộc Việt Nam, sau cuộc chiến Hoa Kỳ - Việt Nam tiêu hao tinh lực Việt, Trung Quốc tiêu hao tinh lực Việt Nam bằng cuộc chiến thảm khốc "Dậy cho VN một bài học" 1979, bằng cuộc chiến thầm lặng 1984-1990 lấn chiếm các cao điểm trên biên giới phía bắc Việt Nam, ép thần kinh Việt Nam rệu rã.

Trung Quốc đã chiếm của Việt Nam Hoàng Sa 1974, đã chiếm 9 đảo của Việt Nam tại Trường Sa vào các năm1988 và 1992.

Để khống chế Biển Đông, nơi có tuyến hải lộ quan trọng nhất thế kỷ 21 này, Trung Quốc quyết tâm chiếm hoàn toàn Biển Đông bằng tuyên bố đường lưỡi bò là lợi ích cốt lõi của Trung Quốc.

Để đạt mục đích này, phải chiếm nốt các đảo của Việt Nam tại Trường Sa.

Đây là điều kiện, thành hay bại, của kế hoạch bành trướng Biển Đông của Trung Quốc.

Trung Quốc đã làm hết sức mình để bài binh, để bố trận, với hi vọng thành công dễ dàng nhất.

Họ đã mua chuộc Nông Đức Mạnh, để ém quân ở Tây Nguyên.

Họ đã mua chuộc Nguyễn Tấn Dũng, để ém quân ở các cánh rừng có vị trí chiến lược của Việt Nam.

Họ đã đưa 1 đội quân, khoác áo công nhân, ém trên khắp đất nước Việt Nam.

Tất cả chỉ chờ thời cơ, để chờ ám hiệu, đồng loạt hoạt động, đẩy Việt Nam vào thế phải khuất phục, chịu mất hoàn toàn Trường Sa.

Theo quan sát của tôi, thời cơ này, đã được Trung Quốc chuẩn bị trước, và sau hội nghị an ninh Đông Nam Á Shangri-La tháng 6/2011.

Kế hoạch của Trung Quốc là cắt cáp tầu Bình Minh, ngay trước thềm Shangri-La, công nhiên tuyên bố đây là hải phận của Trung Quốc.

Sau đó, trong Shangri-La, Bộ trưởng quốc phòng Trung Quốc Lương Quang Liệt sẽ tuyên bố Trường Sa là của Trung Quốc, đường lưỡi bò là lợi ích cốt lõi của Trung Quốc.

Lúc này, Hoa Kỳ vẫn tự cho là sẽ đứng ngoài các tranh chấp lãnh hải. Họ chỉ quan tâm đến an ninh hàng hải quốc tế.

Sau Shangri-La, xem xét phản ứng thế giới, nếu thuận, sẽ đánh chiếm Trường Sa ngay trong các tháng 7-8/2011.

Nếu Việt Nam im lặng, khi Trung Quốc cắt cáp tầu Bình Minh 2, cắt cáp tầu Viking2, thì thử hỏi thế giới có quyền gì, mà phản đối 1 đế quốc 1300 triệu dân, trong việc họ cướp nốt các đảo tại Trường Sa của Việt Nam?

Biển đảo là của Việt Nam, mà Việt Nam không phải đối, thì ai dại gì mà dây với Trung Quốc, đấu tranh hộ cho Việt Nam?

Thế nhưng, có 1 bộ phận trong ĐCS VN không muốn im lặng, khi Trung Quốc cắt cáp tầu Bình Minh 2, cắt cáp tầu Viking2.

Sau đó, các cuộc biểu tình của nhân dân Hà Nội, Sài Gòn đã đưa Biển Đông lên hàng tít đầu tiên của Truyền thông thế giới.

Dư luận yêu nước Việt Nam đã được Hoa Kỳ ủng hộ.

Kế hoạch Trung Quốc muốn dùng vũ trang, chiếm nốt Trường Sa của Việt Nam thất bại thảm hại.

Những tháng cuối năm 2011 đã đánh dấu sự quay trở lại, 1 cách khéo léo, cương quyết của Hoa Kỳ tại Tây Nam Thái Bình Dương.

Trung Quốc đã bị kỳ đà cản mũi.

**

Chiếm hoàn toàn Hoàng Sa, Trường Sa là điều kiện cần thiết, để khống chế hoàn toàn Biển Đông.

Biển Đông sẽ là bàn đạp để Trung Quốc tiến ra Ấn Độ Dương và khống chế eo Malaca.

Do vậy Biển Đông là vị trí, có tính quyết định, trong ý đồ khống chế Thái Bình Dương-Ấn Độ Dương của Trung Quốc.

Không lúc nào là Trung Quốc xa rời mục tiêu chiếm toàn bộ Trường Sa này của Việt Nam.

Thời cơ thế giới hiện nay đang xuất hiện, để Trung Quốc chiếm nốt Trường Sa của Việt Nam và của Phillipine.

Muốn chiếm nốt Trường Sa của Việt Nam bằng vũ lực, điều kiện đầu tiên là Việt Nam phải im lặng, không đánh trả lại, cam chịu mất toàn bộ Trường Sa.

Ai sẽ làm điều này?

Chỉ có các "bạn" của Trung Quốc, trong ĐCS VN làm điều này được.

Đây chính là lý do trung quốc trong “Chỉnh Đảng” hiện nay của ĐCS VN.

Lý do này là quan trọng nhất, nó có hậu thuẫn từ Trung Quốc. Nó có tính khẩn cấp, do những nước cờ mới của Hoa Kỳ tại Tây Thái Bình Dương, do Miến Điện bước sang con đường dân chủ, khiến Trung Quốc phải đối phó. Trung Quốc thúc dục phe thân Trung Quốc trong ĐCS VN làm đảo chính cung đình.

Lý do thứ 2, là lý do nội bộ của ĐCS VN. Có sự sốt ruột của các thành viên thân Trung Quốc, đang bị dư luận yêu nước Việt Nam đẩy vào thế bị động, thế yếu.

Bộ phận này muốn phản công lại, chiếm lấy thượng phong, chiếm lấy các vị ví có thể, có nhiều tiếng nói trong quyết định chính sách, do đó có nhiều bổng lộc.

Trong chuyến thăm Việt Nam của Tập Cận Bình tháng 1/2012, họ Tập kia đã dụng kế phân gián.

Trong lúc ôm hôn Nguyễn Phú Trọng, họ Tập đã nói kẽ vào tai Trọng: "Chỉnh Đảng."

Phải.

Chỉnh Đảng là mưu kế mà Mao Trạch Đông đã sử dụng rất công hiệu, trong đấu tranh tranh dành quyền lực tại ĐCS TQ.

Ông ta đã dụng chước này tại Diên An, đánh nốt các phần tử cộng sản Trung Quốc từ Liên Xô về.

Trước đó, tại Tuân Nghĩa Mao cũng chỉnh đảng, để đánh đổ Bác Cổ, người lãnh đạo tối cao của ĐCS TQ đồng thời kiêm Chủ tịch Ủy ban Quân sự Hồng quân TQ, để đánh đổ những ai không công nhận uy quyền của Mao trong đảng và quân đội Trung Quốc.

Mao Trạch Đông còn dùng cách mạng văn hóa... để đánh các đồng chí của mình như Lưu Thiếu Kỳ,...

Tô Huy Rứa đã có mặt ở Bắc Kinh tù 14-18 /2/2012 để thông qua kế hoạch Chỉnh Đảng của Nguyễn Phú Trọng, và xin chỉ thị của BCT ĐCS TQ.

Tại sao họ Tô phải lén lút sang Trung Quốc nhận chỉ thị lúc này?

Ngày 14/2 là ngày Tập Cận Bình thăm chính thức Hoa Kỳ. Báo chí thế giới, báo chí Việt Nam dương ống kính, phục các phóng viên, săn đón sự kiện quan trọng này.

Làm gì còn ai quan tâm, phân tích chuyến thăm Trung Quốc của 1 nhân vật tên tuổi thứ 6, thứ 7 của ĐCS VN.

Cái lén lút, không đường hoàng này, đã để lộ ra ý đồ không minh bạch của Trung Quốc đối với cuộc Chỉnh Đảng của ĐCS VN lần này. Đây cũng chính là cái lòng dạ của phe Nguyễn Phú Trọng: hoàn toàn phụ thuộc vào Trung Quốc.

Trong khi Tập Cận Bình chỉ thăm Mỹ đến ngày 17/2 /2012, thì họ Tô kia, ở lỳ tại Bắc Kinh đến ngày 18/2/2012.

Chắc là, muôn vàn kế độc của Trung Quốc, đã được họ Tô lĩnh hội hết, để ra tay lần này với các "đồng chí" của mình trong ĐCS VN.

Đây không còn chỉ là 1 cuộc đấu tranh nội bộ bình thường của ĐCS VN.

Đây là thời điểm, quan trọng sống, còn, của dân tộc Việt Nam, trong cuộc đấu tranh sinh tồn đã diễn ra hơn 4000 lịch sử trên bán đảo Đông Dương này.
2. Nước tính của Trung Quốc trong ván cờ với Hoa Kỳ

Tập Cận Bình tạm thời làm Hoa Kỳ đỡ lo lắng về phía Trung Quốc bằng đoạn viết: Thái Bình Dương có đủ không gian cho cả Mỹ và Trung Quốc.

Thực ra, không lúc nào Trung Quốc quên mục đích chiếm toàn bộ Trường Sa của Việt Nam.

Nếu muốn chia đôi Thái Bình Dương, thì Trung Quốc cũng chỉ nhượng cho Mỹ gây ảnh hưởng tại Tây Thái Bình Dương, mà thôi.

Hiện nay, thời cơ để Mỹ sa lầy vào Trung Đông, vào Iran đang đến gần.

Trung Quốc, đã gián tiếp, lập với Nga và Syria một trục ủng hộ Iran.

Nước Nga đã tuyên bố an ninh của Iran, là an ninh của nước Nga.

Như vậy, Trung Quốc sẽ chơi con bài Iran với Mỹ và Israel.

Nếu Hoa Kỳ cấm vận Iran, thì Trung Quốc sẽ tiếp tục mua dầu hỏa cho Iran, nuôi dưỡng Iran tiếp tục làm bom nguyên tử.

Như vậy, sớm hay muộn, Israel vì sự tồn vong của quốc gia Israel, sẽ phải gây chiến với Iran.

Hoa Kỳ và Nga, sớm hay muộn, sẽ dính trực tiếp vào cuộc chiến này.

Thời điểm quan trọng, khi Nga và Mỹ gập rất sâu vào xung đột tại Iran, sẽ là thời điểm để Trung Quốc dùng vũ lực, chiếm nốt các đảo của Việt Nam tại Trường Sa, nhằm loại bỏ đi một tiềm tàng tranh chấp, một cớ tạo điều kiện cho Hoa Kỳ nhúng sâu vào Biển Đông, nhằm độc chiến hoàn toàn 2 quần đảo giầu có khoáng sản dầu hỏa và có vị trí chiến lược cực quan trọng tại Biển Đông của Việt Nam.

Muốn cho tình huống này diễn ra suông sẻ, muốn cho chiến dịch này thành công, mà không gây phản ứng mạnh của thế giới, theo tính toán của Trung Quốc thì:

ĐCS VN phải do Nguyễn Phú Trọng và phe cánh thao túng hoàn toàn.

Đây là 1 nước tính chiến lược, một nước tính trước, chờ thời cơ của Trung Quốc, của Tập Cận Bình.

Tình hình thế giới, Việt Nam liệu có diễn ra như tính toán của Trung Quốc không, còn chờ phản ứng của các nước tham gia trực tiếp ván cờ này.

**

Chúng ta thử nhớ lại ngày 12/10/2011, ngày TBT Nguyễn Phú Trọng thăm Trung Quốc.

Cũng trong ngày ấy, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đến thăm Ấn Độ, gặp Tổng Thống Ấn Độ để khẳng định mối quan hệ với Ấn Độ là quyết tâm của nhà nước Việt Nam.

Tại hội nghị APEC tháng 11/2011, gặp gỡ Obama là Trương Tấn Sang.

Liệu, nếu Nguyễn Phú Trọng kiêm chức Chủ Tịch Nước, thì 2 cuộc gặp mặt kiểu như trên có thể diễn ra được hay không?

Nếu Nguyễn Phú Trọng đi Trung Quốc, ông ta không phân thây mình làm 2, để xác thứ 2 kia có mặt ở Ấn Độ được.

Lúc đó, họ Nguyễn sẽ chỉ biết 1 tuyến bay duy nhất: Hà Nội - Bắc Kinh và Bắc Kinh - Hà Nội mà thôi.

Lúc đó trong con mắt thế giới, Việt Nam chỉ là nước chư hầu hèn mọn của Trung Quốc mà thôi.

Vị thế của Việt Nam trên thế giới sẽ bị mất đi rất nhiều.

Ta thử nhớ lại, Việt Nam đã tránh được một cuộc hải chiến không cân sức, do Trung Quốc định gây hấn, nhằm cướp nốt các đảo của Việt Nam tại Trường Sa vào tháng 7-8/2011 sau hội nghị Shangri-La.

Nếu không có 1 bộ phận lãnh đạo Việt Nam yêu nước, nếu không có 1 bộ phận nhân dân Hà Nội, Sài Gòn yêu nước; nếu lãnh đạo Việt Nam im như thóc theo lệnh Chủ tịch Quốc hội VN Nguyễn Phú Trọng: Biển Đông yên tĩnh, thì Trung Quốc đã xâm lược nốt Trường Sa. Các chiến sĩ Hải quân Việt Nam tại Trường Sa đã chết thảm như năm 1988, 1992, khi Trung Quốc xâm lược 7 đảo của Việt Nam tại Trường Sa.

Chiến tranh bị đẩy lùi, kế hoạch xâm lược Trường Sa chỉ nằm trên bàn giấy của Bộ Tham Mưu Hải quân Trung Quốc, nhờ lòng yêu nước, không sợ Trung Quốc của 1 bộ phận lãnh đạo Việt Nam yêu nước, của 11 cuộc xuống đường chống bành trướng Trung Quốc tại Hà Nội và Sài Gòn.

Đây là bài học rất quan trọng trong quan hệ với Trung Quốc. Nếu Việt Nam còn sợ sệt Trung Quốc, nếu Việt Nam còn im lặng để Trung Quốc lấn ép, thì họa mất lãnh thổ, mất lãnh hải Việt Nam, mất nốt Trường Sa... là không tránh khỏi.

Nếu Việt Nam mạnh dạn tin vào lòng yêu nước của dân tộc Việt Nam. Nếu bộ phận yêu nước của ĐCS VN dám mạnh mẽ chuyển hướng sang phía Tả, sang phía Dân tộc, thì Trung Quốc sẽ thất bại trong âm mưu chư hầu hóa Việt Nam, cướp, lấn Biển đảo, cướp nốt Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam.

Như vậy, dù tình hình diễn biến thế nào, Việt Nam cũng phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
3. Phong trào yêu nước và dân chủ Việt Nam phải làm gì?

Thời gian này là thời gian, mà tương lai dân tộc Việt Nam đang ngàn cân treo vào sợi tóc.

Nếu phe Nguyễn Phú Trọng thắng, Việt Nam sẽ là thuộc quốc của Trung Quốc.

Trường Sa sẽ mất nốt về Trung Quốc, Đông Nam Á sẽ bị Trung Quốc khống chế hoàn toàn.

Tuy vậy, không phải tình hình đã vô vọng.

Đã có 1 lực lượng lãnh đạo ĐCS VN, tạo điều kiện cho Ngoại trưởng Hillary Clinton tuyên bố "trở lại Châu Á" ngày 23/7/2010 tại Hà Nội.

Đã có 1 bộ phận lãnh đạo ĐCS VN, không muốn im lặng, khi Trung Quốc cắt cáp tầu Bình Minh 2, cắt cáp tầu Viking2, trong hải phận Việt Nam.

Đã có 1 bộ phận lãnh đạo cao cấp ĐCS VN thăm Ấn Độ, gặp Tổng thống Obama trong Apec 11/2011.

Đã có 1 bộ phận lãnh đạo cao cấp Quân đội nhân dân Việt Nam, tích cực mua sắm trang bị, vũ khí hiện đại cho Hải quân VN...

Tuy nhiên bộ phận yêu nước này của ĐCS VN có 1 điểm chung với phe giáo điều thân Trung Quốc của Nguyễn Phú Trọng.

Đó là họ cũng chưa tán thành đa đảng, chưa tán thành dân chủ.

Họ vẫn mong muốn được tham nhũng vô tội vạ mà không bị trừng phạt của pháp luật.

Họ đang bị phe Nguyễn Phú Trọng, Trung Quốc lợi dụng điểm này.

Nếu không phản công ngay Nguyễn Phú Trọng, bộ phận yêu nước của ĐCS VN sẽ bị đẩy vào thế yếu.

Phe Nguyễn Phú Trọng sẽ áp dụng những bài học tranh quyền lực của Mao Trạch Đông, mà nắm các vị trí then chốt của ĐCS VN và nhà nước Việt Nam.

Thế giới, sau khủng khoảng kinh tế 2008 của Hoa Kỳ, đã khác xưa. Trung Quốc đã lộ nguyên hình 1 đế quốc phong kiến, quyết tâm bành trướng không khoan nhượng trên Biển Đông.

Thế giới, sau mùa xuân Ả Rập 2011, đã khác hẳn thế giới xưa. Không còn chuyện các chế độ độc tài tham nhũng vô tội vạ trên dân tộc mình mà không bị trừng phạt.

Vì vậy, lực lượng các đảng viên ĐCS VN yêu nước, nhưng vẫn mong muốn làm giầu bằng tham nhũng, hãy tỉnh ngộ mà đi theo tiếng gọi lòng yêu nước.

Diễn biến của đợt chỉnh đảng này, phụ thuộc rất lớn vào sự chuyển mình của bộ phận này.

Chúng ta đã thấy sức mạnh yêu nước của 11 cuộc xuống đường biểu tình, chống Trung Quốc của nhân dân Hà Nội, Sài Gòn, có sức mạnh ngăn cả 1 kế hoạch xâm lược Trường Sa của Trung Quốc như thế nào.

Lần này nữa, chúng ta đã phân tích, tìm được ý đồ của Trung Quốc, thì sẽ cùng nhau hóa giải được nó.

Nòng cốt của phong trào dân chủ Việt Nam hiện nay là các Blogers dân chủ, các trang mạng dân chủ xuất hiện trong vòng mấy năm trở lại đây.

Tất cả đều có 1 điểm chung, là yêu nước chống bành trướng Trung Quốc, bảo vệ người yêu nước bị tù tội, đấu tranh cho dân chủ Việt Nam bằng nâng cao dân trí, bất bạo động...

Chúng ta phê phán ĐCS VN, phê phán những khuyến điểm mà lý thuyết cộng sản không thể loại bỏ được, và những hậu quả nó đem lại cho xã hội Việt Nam.

Như vậy, những đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam mà giác ngộ, chống Trung Quốc bành trướng, cũng là những người yêu nước.

Trong cuộc Chỉnh Đảng hôm nay, những đảng viên yêu nước chân chính, những đảng viên biết đặt lợi ích quốc gia, dân tộc lên trên những khẩu hiệu sáo rỗng Mác Lê Nin, lên trên tình hữu nghị với Trung Quốc...sẽ là những nạn nhân của thanh trừng của phe Nguyễn Phú Trọng.

Nếu chính họ, những đảng viên có tư tưởng hướng Tả-Dân chủ-Dân tộc, đoàn kết lại với nhau, vạch trần sự bán nước của phe Nguyễn Phú Trọng, thì cuộc Chỉnh Đảng này lại có thể là cơ hội cho Việt Nam.

Có thể 1 chính đảng mới ra đời, gần với dân tộc Việt Nam hơn, gần với lòng yêu nước Việt Nam hơn. Một chính đảng mang tư tưởng: hướng Tả, Dân Chủ, Dân tộc.

Phong trào dân chủ cần động viên lực lượng này chống Trung Quốc.

Cần lên án tất cả những ai thân Trung Quốc, theo đuôi Nguyễn Phú Trọng.

Nguyễn Phú Trọng có thể là "Lú", nhưng "Lú" giả vờ, "Lú" của 1 tay buôn do thái già đời, giả điếc, giả khờ.

Hơn nữa, “chú nó” là Trung Quốc, không phải đứa ngu.

Trung Quốc đang tìm cách, đưa lũ người bán nước này, thống trị hoàn toàn ĐCS VN.

Cần vạch hết các thủ đoạn của Nguyễn Phú Trọng, trong cuộc đấu đá dành quyền lực này.

Tháng 10/2011, Nguyễn Phú Trọng đã dùng cụm từ "Đỉnh cao chiến lược", "đỉnh cao quan hệ" để che dấu những khiêu khích, những ăn cướp của Trung Quốc tại Biển Đông.

Nguyễn Phú Trọng đã ra Thông cáo chung với Trung Quốc để "hợp tác toàn diện", để tạo điều kiện cho Trung Quốc mua chuộc các tỉnh biên giới phía bắc Việt Nam, để tạo điều kiện cho Trung Quốc bố trí ém quân, lũng đạo kinh tế trên toàn bộ lãnh thổ, lãnh hải Việt Nam.

Hôm nay, Nguyễn Phú Trọng lại dùng cụm từ "CN Mác-LêNin", "định hướng XHCN", "tư tưởng Hồ Chí Minh"... để che dấu bản chất đầu hàng Trung Quốc hoàn toàn của họ.

Cần đoàn kết tất cả những ai chống Trung Quốc.

Nguyễn Nghĩa

No comments:

Post a Comment