23 June 2011

Cảm nghĩ của Nguyên Trần

Viết về một cuộc biểu tình ở Toronto

Tôi đã hứa từ mấy ngày trước với một người bạn là sẽ cùng nhau đi biểu tình do Ủy Ban Yểm Trợ Phong Trào Dân Chủ Quốc Nội tổ chức vào ngày chúa nhật 19 tháng 6 để chống Trung Cộng vi phạm lãnh hải Việt Nam cũng như phản đối bọn mafia đỏ Hà Nội ác với dân mà hèn với giặc. Nhưng tới tối thứ bảy 18 tháng 6, tôi bất ngờ bị chóng mặt sổ mũi vì allergy nên phone lại người bạn để xin cáo từ đi biểu tình và bạn tôi vì trở ngại nào đó cũng sẽ không đi luôn.

Sự việc tưởng đã mis aux points tại đó rồi nhưng đến sáng chúa nhật, khi nhớ lại cuộc biểu tình sẽ diễn ra trong ngày mà mình không tham dự được, tôi bỗng thấy băn khoăn khó chịu trong lòng như có một tiếng gọi thiêng liêng nào thôi thúc làm tôi nghĩ rằng nếu tôi mà miss cuộc biểu tình nầy thì tôi sẽ phải hối tiếc dằn vật lương tâm không biết đến bao lâu. Vì trước tai ươn quá lớn như một đại thảm nạn của quê hương , nhiều đồng bào trong nước nhất là giới trẻ tại Sài Gòn, Hà Nội bất chấp những bắt bớ tù đày, đàn áp đánh đập của bọn côn đồ Công An Việt Cộng đã can đảm đứng lên biểu tình chống đối bá quyền Trung Cộng thì sá gì ba cái nhức đầu sổ mũi lẻ tẻ của tôi.

Nghĩ thế, tôi liền phone cho người bạn để báo tin sự thay đổi từ lương tâm mình thì có một sự trùng hợp kỳ diệu là bạn tôi cũng cảm thấy áy náy bất an như tôi. Đó là gì nếu không phải là tình yêu quê hương dân tộc hay nói nôm na hơn là tình yêu nước ( xin nói rõ hơn là yêu nước chứ không hề yêu xã hội chủ nghĩa mà lũ con cháu ngu dốt của Hồ đại tặc thường rêu rao).

Thế là chúng tôi qui tụ được 5 người từ Mississauga cùng xuống Toronto tham dư cuộc biểu tình. Chương trình ấn định là 13:00 giờ, chúng tôi tới địa điểm là Tòa Tổng Lãnh Sự Trung Cộng ở số 250 đường St George trước 10 phút nhưng đồng bào đã đen nghẹt ước tính hơn 600 người với khí thế bừng bừng hăng say, cờ vàng ba sọc đỏ rợp trời và hàng hàng lớp lớp bích chương biểu ngữ phản đối Trung Cộng xâm lăng Việt Nam cũng như lên án bọn Việt Cộng khiếp nhược hèn nhát không giữ được quê hương và bảo vệ người dân. Số người tham dự đủ mọi thành phần mà điều đáng khích lệ nhất là rất nhiều giới trẻ là những người sẽ nối gót cha ông tiếp tục giương cao ngọn cờ của chính nghĩa, của tự do dân chủ nhân quyền. Xin được vinh danh các bạn trẻ Việt Nam Toronto.

Chương trình buổi biểu tình cũng theo nghi thức trang trọng: chào quốc kỳ quốc ca Canada rồi Việt Nam Cộng Hòa. Đầu tiên, anh Nguyễn văn Tấn chủ tịch Ủy Ban Yểm Trợ Phong Trào Dân Chủ Quốc Nội tuyên bố mục đích và ý nghĩa của cuộc biểu tình là yểm trợ các cuộc đấu tranh anh dũng hiện nay của toàn thể đồng bào trong nước nhất là giới trẻ. Kế tiếp đại diện các đoàn thể lên phát biểu trong niềm tin tưởng vô biên là cuộc chiến cho tự do dân chủ đang có nhiều điều kiện thuận lợi để dẫn đến thành công.

Cuộc biểu tình sau đó đã diễn ra trong khí thế sôi sục quyết liệt nhưng rất trật tự ôn hòa. Những tiếng hô to “Đả đảo Tàu Cộng xâm lăng Việt Nam” “Đả đảo Việt Cộng bán nước khiếp nhược” vang dội cả một góc trời như gởi theo gió mây một thông điệp hào hùng về tới quê hương yếu dấu là: người Việt tị nạn Cộng Sản ở khắp mọi nơi trên thế giới luôn sẵn sàng yểm trợ sát cánh với đồng bào trong nước trong cuộc chiến đấu chống hai kẻ thù chung. Tiếng thét vang như cơn lốc xoáy xuyên qua bức tường Tòa Tổng Lãnh Sự Trung Cộng mang theo một lời cảnh báo về ý chí bất khuất quật cường của dân tộc Việt Nam quyết noi gương tổ tiên anh hùng Ngô Quyền, Trần Hưng Đạo, Quang Trung… đánh đuổi giặc Bắc xâm.

Cuộc biểu tình đầy hăng say khí thế của người Việt tị nạn Cộng Sản Toronto đã chấm dứt trong bầu không khí đoàn kết tin tưởng vào một ngày mai tươi sáng cho quê hương dân tộc.

Nhân đây cũng xin cảm ơn Ban Tổ Chức đã ra công huy động được môt số đông đồng bào đến tham dự để cùng nhau thắp lên một ánh lửa chuyển về quê hương.

Tuy nhiên, có một điều không đẹp cho lắm mà tôi xin nói thẳng ra đây là thái độ của Cảnh Sát Toronto trách nhiệm giữ an ninh cho cuộc biểu tình. Đành biết rằng giữ an ninh trật tự cho một đám đông là điều khó khăn nhưng Cảnh Sát trong ngày hôm đó đã có những hành động gọi là quá đáng.

Điểm làm tôi thấy uncomfortable nếu không muốn nói là cảm thấy tù túng là đoàn người biểu tình bị surrounding trong những rào cản giới hạn. Nó làm mất đi không khí thoải mái tự do của một cuộc biểu tình. Xin thưa là : “Chúng tôi đến trước Tòa Tổng Lãnh Sự Trung Cộng là để bày tỏ quan điểm lập trường chống sự xâm lăng của họ trong vòng trật tự ôn hòa chứ đâu có phải nhóm hooligan riot đâu mà phải ngăn rào đón ngõ như thế”.

Đứng trong vòng “ cương tỏa” của những rào cản làm tôi có cảm tưởng như mấy vòng kẽm gai ngăn chặn sự đi đứng của mình như người ta thường thấy ở các nước chậm tiến.

Tệ hại nhất là thái độ khiếm nhã của cảnh sát khi yêu cầu người biểu tình off the sidewalk, họ la lối xua đuổi chứ không ôn tồn lịch sự chút nào. Tôi tự hỏi không biết có cái vụ racist trong nầy hay không? Hay đó chỉ là mặc cảm của sắc tộc thiểu số , mà là thiểu số stateless mới thê thảm hơn. Nhưng trên hết, hành động kém lịch sự nầy của các đấng bạn dân đã vô tình làm hoen ố hình ảnh thân thiện tốt đẹp nổi tiếng trong truyền thống nhân đạo rộng lượng của người Canada.

Không hiểu có sự trùng hợp nào đó mà tôi đọc trên nhật báo Toronto Star hôm nay số ngày 21 tháng 6, thấy loan tin nhắc lại chuyện xưa về cuộc chống đối bạo động G20 hồi tháng 6 năm rồi. Cô Farrah McBride bị bắt giam trong 18 tiếng đồng hồ, trong thời gian bị giam giữ, cô than phiền là không có đủ lương thực, nước uống, thuốc men nên sau đó cô ta tuyên bố: “I never imagined this would ever happen in Canada . I totally lost respect for police. I can’t even look at them”.

Hy vọng tình trạng ở Canada sẽ không đi tới độ “bạn dân” làm “bận dân” như ở các xứ chậm tiến.

Toronto June 20, 2011
Nguyên Trần, ĐS11

No comments:

Post a Comment

Cái Đêm Hôm Ấy . . . Đêm Gì?

TTR: Chắc chắn không ai đọc được những bài ký sự như thế này mà còn có thể hình dung ra cảnh người dân bị bóc lột tàn bạo, phi nhân hơn nữa ...