17 October 2010

Đôi điều về bức tranh Autumn Lake

HỒ THU

Mỗi nước, mỗi vùng thường có những cảnh trí, hình thái địa lý riêng. Ngoài rặng Rockies thật hùng vĩ ở Miền Tây, những đồi núi trượt tuyết đủ tầm cỡ, Canada còn có rất nhiều sông hồ. Ai cũng biết cái xứ mang danh là "tủ lạnh" này còn có một trữ lương nước ngọt lớn nhất thế giới.

Nước để uống, để vận chuyển, đúng, nhưng nước còn để nhìn, để ngắm. Ở Canada sông, nhất là hồ, không phải nằm trên bình nguyên phẳng, mà nằm trên những thế đất đồi núi, tạo ra những cảnh trí thật ngoạn mục. Chính vì nằm trên đồi núi, nhiều hồ lớn có hàng trăm hàng ngàn hòn đảo xinh đẹp trồi lên mặt nước. Cảnh trí này nằm phần lớn ở Ontario.

Chỉ cần hai giờ đồng hồ lái xe từ Toronto chạy về hướng đông bắc, là đã gặp một vùng sông hồ lởm chởm vách đá nằm rải rác khắp nơi, người yêu mến thiên nhiên vừa đi vừa ngắm đến mòn con mắt. Khu này nằm dọc trục lộ Xuyên Canada (TransCanada) giữa Toronto và thủ đô Ottawa.

Hồ Ontario một đầu nhận nước chính yếu từ thác Niagara đổ xuống và đầu kia là khúc mở  ra Sông St. Lawrence mà có những  khúc là biên giới thiên nhiên Canada-Hoa Kỳ. Chính ở khúc đầu nguồn này của dòng sông, cũng có vô số đảo chen nhau trồi lên khỏi mặt sông. 

Cứ nhìn vào bản đồ cũng đủ thấy cảnh trí thay đổi như thế nào. Nhiều họa sĩ đã nhờ thiên nhiên gợi hứng  sáng tác biết bao bức họa về phong cảnh. 

Đứng bên bờ hồ nhìn ngắm đã không biết chán, nhưng nếu chèo thuyền ra xa, đi vòng quanh len lỏi vào giữa những đảo đá này mới bõ công đi vãng cảnh.

Cái máu "giang hồ" vặt vốn có trong người đã thúc đẩy tôi làm như thế. Chạy xe trên 200km, thuê một chiếc hoọc-bo nhỏ lang thang một buổi chiều trên mặt hồ vào một ngày ít gió.

Đứng trong bờ nhìn ra cứ tưởng trước mắt mình là bờ bên kia cây cối liền một giải. Khi đi ra xa mới thấy đó toàn là những hòn lớn nhỏ đủ cỡ. 

Tôi chụp được một số bức hình. Nhưng khi đưa lên máy vi tính, nhìn thất vọng vì chúng không đẹp, không sống như mình đã ngắm. Khi muốn vẽ một bức tranh dựa vào hình chụp, tôi phải cố gắng tái tạo lại những gì mình nhìn thấy từ trên chiếc thuyền. Rồi thì phải bố cục lại cho nó có thêm phần nghệ thuật.

A, B:  Để nhìn vui mắt hơn, hàng cây liền tù tì sẽ được cắt ra hai cụm lớn nhỏ khác nhau.
C1 và C2:  Để cho hòn đảo nhìn riêng biệt hẳn ra, background hai đầu được đưa lùi ra xa.
D:  Hòn đá chính được vẽ lồi lõm thêm để tăng thêm chất "nghệ thuật".
Thêm một hòn đá nhỏ và con vạc bên góc phải để tạo sự bất ngờ (Accident) và để thêm chiều sâu (Depth of field)


Trên đây là bốn điểm chính được bố cục lại để tạo ra bức tranh Hồ Thu

No comments:

Post a Comment

Câu Chuyện Đêm Giáng Sinh

Buổi chiều ngày 24 tháng 12 năm 2004, Wendy, cô sinh viên năm thứ hai đại học Dược khoa đang đứng đợi chuyến xe lửa dưới subway của thành ph...