Nhìn lại lịch sử, từ bẩy mươi năm trước
Các bạn đã nghe lời kêu gọi non sông
Chống Thực, đả Phong, và hùng dũng lên đường
Những tưởng sẽ hy sinh cho đất nước
Những tưởng theo gương các anh hùng đi trước
Phạm Hồng Thái, Phan đình Phùng bảo vệ giang sơn
Bước theo chân Nguyễn Thái Học, Ký Con
Đuổi bọn Pháp Lê Dương cực kỳ hung ác
Chống cường hào, hương đảng tự tung tự tác
Hiếp dân lành, cướp ruộng, cướp nhà
Và các bạn đã xông ra, với lý tưởng chan hòa
Theo lời Đảng dậy, giữ đất này bền vững
Cho Công, Nông phá xiềng, tìm chỗ đứng
Đòi đặc quyền cho lớp cùng khổ vươn lên
..
Bẩy mươi năm sau, đất nước vững bền
Không môt bóng Thực Dân xâm lược
Không lính Mỹ, Đồng Minh nhịp bước
Mà dân nghèo thì đã ra sao?
Lớp công nhân với kìm búa thế nào?
Nông dân và liềm hái có vinh quang không nhỉ?
Nhìn về nông thôn, chỉ thấy điều kỳ dị..
Đất bỏ hoang theo chỉ thị gian thương Tầu
Chặt lúa, nuôi đỉa, ốc bươu vàng, chém chân trâu..
Tôm, cá chết hàng đàn, hàng ngàn tấn..
Ruộng vườn, ao cá bị Đảng viên xâm lấn
Cho máy cầy phá nát mả tổ tiên.
Miễn sao cho Chủ Tịch, Công An được lắm tiền
Bất chấp sinh mạng, tương lai của dân cùng khổ
Nhìn về đô thị, lớp công nhân gẫy đổ
Nô lệ khi xưa cũng chỉ đến thế thôi
Đi làm công, bị chủ đánh, dập vùi
Phải nhịn tiểu, không được ăn, bị lột truồng khám xét
Nữ công nhân đi làm vợ thuê nếu không thì rất mệt
Không có tiền mua sữa cho con.
Thôi thì kéo nhau cả lũ ngậm bồ hòn
Đi làm vợ, làm đĩ cho kiều ngoại
Gái mới lớn đứng trần truồng, không ngại
Để Đại Hàn, khách lạ nắn vú non.
Đứng dạng cẳng, vẫy mông, giống chó con
Nhục ơi là nhục! Con người thành súc vật.
Nhìn lên Đảng thấy nhà cao chất ngất
Bin-đinh, biệt thự, vàng chóe, chói chang
Mỗi bữa ăn, vung ra cả chục ngàn (*)
(Khi lao động, tháng chỉ hơn vài chục)
Cậu ấm, cô chiêu, xe hơi lúc nhúc
Người hầu, kẻ hạ hơn công chúa thời xưa
Hít, nhẩy, chơi bời, thuốc lắc chán chê
Nếu không muốn thì phóng đi du học
Để được cấp bằng từ chính nơi “đế quốc”
Nơi Bẩy Lăm, vì chống họ, chết cả triệu người!
Đất nước bây giờ, văn hóa tơi bời
Chỉ đú đởn, đọa sa, đầy động đĩ.
Nữ sinh đánh nhau, lột quần nhau, như đĩ!
Nam sinh đánh Thầy, Cô, không khác giới giang hồ
Các cô giữ trẻ vì đói nên trở thành cùng đồ
Hành hạ trẻ thơ, không khác gì giống vật!
Thầy, Cô giáo cùng học sinh đánh vật!
Ôi! Trời ơi! Văn hóa tang thương!
Để con em có chỗ học trong trường
Bộ đội cũng phải lấn chen, giành dật
Còn Mẹ Chiến sĩ khi xưa, giờ trở thành hành khất
Buôn củ khoai, đắp đổi sống qua ngày.
Bộ đội phục viên, thương binh còn một tay
Nay vá xe đạp, hoặc đạp xích lô kiếm sống
Thương binh, giờ đây, ngước nhìn lên bin đinh lồng lộng
Nơi Thủ Trưởng xưa, ngất ngưởng truy hoan
Mặc hầu cận cũ vẫn vất vưởng lang thang
Ngồi đập đạn, cắt vỏ bom, kiếm sống.
Có Bộ đội, chống công an cướp nhà bị chôn sống
Thanh Nữ Xung Phong phải lõa thể chống cướp vườn.
Nhà Kinh Tế Mới bị những tên Chủ Tịch bất lương
Cho công an đến cướp, để xây thành khách sạn!
Các bạn ơi!
Nói về tội ác của Đảng như nước sông,
Không bao giờ cạn.
Mà tội ác tầy trời là Bán Nước cho Tầu.
Những đặc khu, từ Lạng Sơn đến Cà Mâu
Đâu cũng thấy Tầu huyênh hoang, chiếm chỗ
Những khu vực coi dân Việt như chó
“Cấm bước vào! Cấm lai vãng! Người Việt cút đi!”
Đau đớn thay là chính những tên ni
Từng hãm hiếp hàng ngàn dân cực Bắc
Đồng bào ta: ngực vỡ toang, đầu bị chặt
Thiếu nữ ta: bị đóng cọc vào chỗ đau!
Hơn hai chục ngàn xác Bộ Đội, đã chìm sâu
Hồn vất vưởng vì hy sinh vô ích!
Hồn quằn quại chốn u mê, tịch mịch
Tiếc rằng Ta đã phục vụ sai lầm!
Đã tưởng rằng phục vụ Đất Ngàn Năm
Không ngờ chỉ bảo vệ ngai vàng cho lãnh đạo!
Các bạn đã chết, vùi thây cho Đảng cường bạo!
Giờ cướp nhà, cướp đất của dân nghèo!
Giờ bán sông, bán Nước cho Ba Tầu!
Kẻ thù địch mấy ngàn năm có lẻ!
Ngày kỷ niệm, không được làm nghi lễ!
Đảng bảo: “Thôi! Nhắc chuyện cũ làm gì!”
Nghĩ lại hồi ấy cũng thấy kỳ:
“Chống Mỹ cứu nước!” Giờ” mời Mỹ qua viện trợ!
“Láng giềng hữu nghị!” Giờ: thành ông chủ nợ!
“Quân Đội Nhân Dân Anh Hùng!” Giờ: một nhóm bung xung!
Đất nước bị cướp, vẫn nằm ngủ thẳng lưng!
Không biết nhục, không cần gì danh dự!
Các bạn ơi!
Xin giở trang lịch sử!
Để thấy dân mình vẫn oanh liệt chống ngoại xâm!
Hàng ngàn năm hay hàng vạn năm
Vẫn anh dũng là giống nòi Việt tộc!
Hãy đứng lên! Hãy vùng lên, giõng dạc!
Bảo vệ non sông, chống lại Đảng ác gian.
Đừng làm kẻ hèn, khi đất nước nguy nan.
Kẻo nhắm mắt không dám nhìn Tiên Tổ!
..
Thôi, vài hàng thật buồn đau, phẫn nộ
Mong các bạn nhớ lại dũng khí khi xưa
Khi lên đường không kể nắng, mưa...
Mà cứu nước qua cơn tàn mạt.
Chúc các bạn, lại “anh hùng, bất khuất”
Giữ đúng lời thề “Bảo vệ Nhân Dân”
Để ngày mai, dân vẫn giữ tình thân
Với những người lính của toàn dân nước Viêt.
Chu Tất Tiến
Ngày 8 tháng 6 năm 2018.
Một cựu quân nhân quân đội Cộng Hòa.
14 June 2018
Thư gửi các chiến sĩ Quân Đội Nhân Dân.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Người Bỏ Lễ Đêm Đông, thơ
Dạo: Đêm nay Thiên Chúa giáng trần, Xin thương cứu giúp người dân khốn cùng. Người Bỏ Lễ Đêm Đông Đêm đất Bắc, gió mài da tím ngắt, N...
-
Đỗ Trung, tác giả bài viết chính là phu nhân của Đồng môn Huynh trưởng Nguyễn Đắc Điều, ĐS Khoá 6, Học viện QGHC Sài Gòn ** Đỗ Trung Dung V...
-
TTR: Dưới đầu đề trên, tác giả Nguyễn Đắc Điều, một viên chức hành chánh kỳ cựu của VNCH, kể về những chặng ngược xuôi trên con đường thi h...
-
Đỗ Tiến Đức Sept.,5-2022 Rock Springs-Wyoming Hôm nay chúng ta đến đây để tiễn đưa một người bạn mà chúng ta yêu mến rời bỏ chúng ta về miền...
No comments:
Post a Comment