Lời Cảm Tạ Muộn Màng
Thưa quý anh,
Nhân ngày "Hội Ngộ Nửa Thế Kỷ", chúng tôi những người khóa sau muốn được viết ít lời chung vui với quý anh trong dư âm của ngày họp mặt hiếm hoi còn lại này của những khóa trước. Quý anh ở đây thuộc khóa 6,7,8 hoặc thuộc các khóa lớn hơn hay nhỏ hơn, có thể là 1,2 hay 9, 10 ...những khóa mà những lớp sau gọi là huynh trưởng.
Đôi mắt quý anh thuở xưa tinh tường cương nghị nay đã sụp xuống; mái tóc xưa đen nhánh nay đã muối tiêu hay bạc trắng, tướng đi nhanh trai vững chắc nay đôi khi phải mò đếm từng viên gạch, tránh từng hòn sỏi có thể gây tai nạn. Cái huyền diệu của thời gian ở đây lại hàm chứa nỗi ngậm ngùi mênh mang. Thế nhưng những người đàn em khóa sau chúng tôi biết rằng, chính những tấm thân gây gò đó đã từng thuộc về những con người tráng kiện với một tâm trí minh mẫn đã từng giang tay đón nhận và giúp đỡ những đồng môn đến sau khi họ còn chân ướt chân ráo ngày đáo nhiệm sở.
Tình đồng môn nẩy nở dưới mọi mái trường, nhưng dường như mối liên hệ ấy vang động hơn nơi những người xuất thân từ ngôi trường Học Viên Quốc Gia Hành Chánh. Gặp nhau mừng quá kéo nhau ra quán uống lon bia hả hê. Gặp nhau vì thân quá văng tục vài câu sao mà thoải mái, nhất là khi cùng khóa hay cùng tuổi. Cho dù không cùng khóa nhưng chỉ biết cùng trường thì đã cám thấy gần gũi và có trách nhiệm với nhau rồi. Cái tinh thần trách nhiệm ấy còn rõ ràng hơn nơi những người khóa trước đối với khóa sau.
Giữa chốn thành thị ồn ào hay nơi đồng chua nước mặn, trong thời bình hay giữa cảnh đổ nát chiến tranh, quý anh đã thể hiện rực rỡ trách nhiệm của mình đối với đám đàn em non trẻ, bằng những giúp đỡ vật chất, bằng những lời khuyên răn sâu sắc, quý giá.
Thầy chỉ lối đi vào rừng kiến thức. Huynh trưởng truyền lại kinh nghiệm. Thường thì khóa sau ít tuổi trời hơn khóa trước, một đôi khi lại lớn hơn, nhưng trong tuổi đời chuyên môn hành chánh, huynh trưởng nhất định là những người dày dạn kinh nghiệm hơn. Thầy chỉ theo trò một số năm, nhưng huynh truởng ở bên cạnh cả đời làm việc. Thầy được vinh danh, ghi nhớ công ơn, nhưng các huynh trưởng ít khi được nhắc đến. Nhớ đến thầy mà bỏ quên huynh trưởng là một thất thố trong xử thế không thể không đáng chê cười.
Khi nhìn những dòng cáo phó, phân ưu nhan nhản hàng ngày, bỗng giật mình thấy rằng chúng tôi đa phần đã bỏ quên quý anh, bỏ quên cả đến một lời cám ơn đơn giản nhất. Mong quý anh rộng lượng bỏ qua. Cũng như thuở xưa với quyền hành trong tay, quý anh đã bênh đỡ những trường hợp thất thố của đàn em, thì nay cũng vẫn với tấm lòng độ lượng ấy, xin bào chữa và nghĩ rằng "họ ở xa mình quá, vả lại bận vật lộn với cuộc sống, chứ thực ra họ không quên chúng mình đâu."
Các khóa đàn em chúng tôi xin chân thành gửi lời chúc sức khỏe và an vui tới quý anh, những huynh trưởng khả kính.
Điền Thảo
No comments:
Post a Comment