14 March 2024

Hiểu Xuân Tuý Bút, thơ

 HIỂU XUÂN TÚY BÚT
                                   Gửi ACLa 

Ta còn đây, rượu nửa chai,
Thì thôi, say hộ Người ngoài chân mây.
Xuân Cali, lạnh, mưa bay,
Uống, sao sầu vẫn đong đầy lầu không.
Nhớ nhau, ly động, bềnh bồng,
Thoáng âm xưa, biển mênh mông, sóng trào.
*
Ta ngồi, bóng đổ xôn xao,
Chút  lênh đênh, của thuở nào, Người ơi…

LAN ĐÀM
2/24

**

TIẾNG HÓT ĐỨT QUÃNG

Một ngày mưa. Một chòi vắng. Một nỗi buồn mênh mông. Buồn mênh mông nhưng không bâng quơ. 

Bạn bè theo nhau ra đi. Nhìn quanh quẩn, gần ta chẳng còn ai. Giật mình. Hình như chưa khi nào tưởng tượng ra lại có một ngày như hôm nay. Mưa giăng tứ bề. Rượu độc ẩm, uống thay cho người còn lại, ở xa tắp tít mù khơi. Biết đâu một ngày nào đó cũng không còn để nhớ đến nữa. 

**

Chim muông bản năng sinh hoạt cơ động tuyệt vời. Đại bàng nương theo gió bão mà lên cao không cần đập cánh. Con sóc lao vun vút trên đỉnh hàng rào chưa rộng bằng vài đốt ngón tay. Thế mà đã có lần nhìn thấy con chim bước sẩy chân trên đỉnh hàng rào như thế. Đôi chân mất chính xác. Độ lanh lẹ không còn. Sức vóc đang trở về số âm. Nó hắt ra từng âm thanh đơn độc "chép. . . chép . . ." y như khi nó mới nở được vài ngày. Chắc hẳn nó không bao giờ còn hót líu lo được thành bài như xưa nữa. Chim đã già. Phận chim sắp hết. 

Không biết đã già chưa, nhưng sao ta thấy gần gũi với nó quá. Một thoáng đồng cảm. Cái âm thanh đứt quãng lâu lâu lại vang vọng. Có âm thanh nào buồn hơn thế. Thân chim nghiêng đi khi bước sẩy, cố gượng lấy lại thăng bằng, vậy mà đôi cánh không hề can thiệp, giúp sức. Bao năm tháng đã bay. Cánh mỏi, đã rã rời.

Không biết đã già chưa, nhưng ta vẫn còn đây như vạt rong lênh đênh trên biển. Những nỗi buồn như những ngọn sóng, cứ nối đuôi nhau xô dạt lên bãi vốn  đã loang lổ rong rêu. Cũng trên bãi cát này, một buổi sáng tinh sương, hai thân thể đầy sinh lực quấn vào nhau trong cái không gian mờ ảo. Bây giờ họ ở đâu, có còn quấn quít bên nhau tiếp tục cuộc hành trình còn lại? 

Đã là vô thường thì níu kéo làm chi, níu kéo sao được! 

Chim sẽ lại mọc cánh với lông mượt mà để bay cao bay xa về chốn thanh thản, đẹp vô ngần. 

Vài tiếng hót đứt quãng đáp tạ tình thâm gửi đến Người.

(A.C.La)

No comments:

Post a Comment

Câu Chuyện Đêm Giáng Sinh

Buổi chiều ngày 24 tháng 12 năm 2004, Wendy, cô sinh viên năm thứ hai đại học Dược khoa đang đứng đợi chuyến xe lửa dưới subway của thành ph...