07 September 2019
Túy vân Hành, thơ
Ừ Người về lại chốn xưa. Ngậm ngùi vì đâu còn gì nhiều của ngày cũ. Mây vẫn còn say trên đỉnh núi. Biển vẫn dục sóng vỗ bờ. Mái phủ đường vẫn rêu phong. Những con phố nhỏ vẫn đìu hiu. Nhưng chỉ thế thôi. Hình như linh hồn ngọt ngào của chốn cũ không còn. Bước chân Người lênh đênh, rã rời. Người nhìn biển, nhìn núi, và chợt nhận ra, Người chỉ còn biển, và núi, và mây say, và tiếc nuối… Người thấy mình như Hạ Tri Chương nghìn năm về trước, trở về làng cũ sau những tháng năm phiêu bạt, thấy mọi sự đều đổi thay, chỉ còn đó Kính Hồ trước cửa nhà, với con sóng vẫn nhởn nhơ đùa cợt cùng gió chiều. Hạ Tri Chương cuối cùng đã từ quan về làng cũ làm đạo sĩ. Còn Người…Nôn nao về. Rồi lại lặng lẽ quay lưng ra đi, và làm sao hơn được, tiếp tục làm người mất quê hương dù quê hương vẫn còn đó, bên kia bờ Thái Bình Dương mịt mù khói sóng.
Ừ, về phủ cũ trang đài, Em phôi pha để ta ngoài lênh đênh…
LĐ
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
SƠN TINH & THUỶ TINH, tranh A.C.La
Sơn Tinh và Thủy Tinh (The Mountain Lord vs The Water Lord) Oil on canvas 24x24 inch (61x61 cm) by A.C.La Nguyễn Thế Vĩnh ** All rights res...
-
Đỗ Trung, tác giả bài viết chính là phu nhân của Đồng môn Huynh trưởng Nguyễn Đắc Điều, ĐS Khoá 6, Học viện QGHC Sài Gòn ** Đỗ Trung Dung V...
-
TTR: Dưới đầu đề trên, tác giả Nguyễn Đắc Điều, một viên chức hành chánh kỳ cựu của VNCH, kể về những chặng ngược xuôi trên con đường thi h...
-
Đỗ Tiến Đức Sept.,5-2022 Rock Springs-Wyoming Hôm nay chúng ta đến đây để tiễn đưa một người bạn mà chúng ta yêu mến rời bỏ chúng ta về miền...
No comments:
Post a Comment