11 April 2022

Thơ Mùa Đông



Chiều trên cánh đồng mùa đông

Chiều đông , trời đầy sương tuyết
Tuyết đóng trên đường, tuyết quánh trên cây
Gía lạnh về khắp đó đây
Đồi thông nặng tiếng buồn vi vút vọng .

Ta trông trời hiu quạnh vắng
Chặng đường mòn tuyết trắng giải triền thương
Nước đóng khung, sương gía lạnh
Cây đứng trơ mình xe lọn vấn vương .

Buồn trông xa cuối nẻo đường
Làn băng đong dấu chân người qua lại
Lối mù giăng chắn liếp thương
Ta ngồi đây trông vời đông nối mộng .

Bao năm qua, bao hy vọng
Đến bên đời như một chiếc que diêm
Để từng đêm, để từng đêm
Trong đôi mắt vời niềm đau khắc khoải .

Đông nay về trong trống trải
Cánh đồng chiều rải trắng lối yêu thương .

Võ Ngô
____Comment:

Bài thơ LẠ. LẠ ở cách gieo vần. LẠ theo nghĩa của Cách Tân. Lục bát nhưng không phải Lục bát (quen thuộc) của Nguyễn Du trong Kiều, của Bùi Giáng trong Mưa Nguồn, chẳng hạn.
Đọc, tuy có nhiều câu, chữ hoặc vần điệu hơi CỨNG, nhưng là một thứ cứng ... LẠ. Có thể xem là một nỗ lực làm mới thơ Việt.
Đáng trân trọng !
Như-Hoàng

1 comment:

  1. Bài thơ LẠ. LẠ ở cach gieo vần. LẠ theo nghĩa của Cách Tân. Lục bát nhưng không phải Lục bát (quen thuộc) của Nguyễn Du trong Kiều, của Bùi Giáng trong Mưa Nguồn, chẳng hạn.
    Đọc, tuy có nhiều câu, chữ hoặc vần điệu hơi CỨNG, nhưng là một thứ cứng ... LẠ. Có thể xem là một nỗ lực làm mới thơ Việt.
    Đáng trân trọng !
    Như-Hoàng

    ReplyDelete

Trăng Không Già..., thơ