28 November 2022

Lara's Theme

Truyện tình nào mà chẳng da diết. Nhưng có lẽ những chuyện tình giữa chiến tranh mới là những cuộc tình lãng mạn nhất vì nó mong manh, mà cũng vì mong manh, nên vội vã. Hẹn mà không gặp được. Một vài giờ quấn quít bên nhau rồi chia lìa, biết đến bao giờ gặp lại. Tình nhân còn gì để cho nhau giữa cuộc chiến đang khiến mọi người trở thành trần trụi. Mất hết chỉ còn lại hương vị da thịt và mùi tóc. Người ta bất chấp mọi thứ, vất bỏ những ràng buộc khắc khe vì tương lai sẽ chỉ còn là một biển nhớ. Mà có lẽ còn một cái gì để nhớ thương vẫn hơn là phải ôm một khoảng trống mênh mông. Có khi nào vì in những vết chân một người cho dù đã lạc mất mà một khu vườn trở nên sống động hơn là một khu vườn hoang phế? Và rồi chiến tranh đã để lại biết bao khu vườn in những vết chân đầy thương nhớ ấy.

Boris Pasternak đã giúp hình dung lại những khu vườn này. Rồi phim trường đưa truyện của ông sang một nét nghệ thuật khác. Và sau cùng tất cả gói gọn trong một bản nhạc mà khi nghe người ta bỗng chìm vào một vùng rung động rất người hoàn toàn khác với cuộc sống nệ cơm áo đang vây bủa chung quanh.

Click vô hình dưới đây quý anh chị sẽ sống lại giây lát cái quá khứ chao loạn qua bản nhạc Lara's Theme trong phim Doctor Jivago.

Điền Thảo

27 November 2022

Mê túc cầu đến thế là cùng

Tại trận chung kết, một người đàn ông ngồi vào ghế của mình liếc nhìn chung quanh thấy chiếc ghế giữa mình và một phụ nữ người Anh bỏ trống. Ông ta bâng quơ hỏi người phụ nữ: "Ai mà bỏ lỡ trận chung kết này vậy kìa?"

- "Đó là chỗ ngồi của chồng tôi". Rồi bà ta tiếp: "Chúng tôi đã cùng nhau đi xem liên tục 5 lần giải chung kết World Cup trước đây, nhưng tiếc quá lần này anh ấy đã qua đời!"

- "Thật đau buồn". Ông ta tiếp: "Nhưng sao hôm nay bà không rủ một người thân hay bạn bè đi với bà?'

Người phụ nữ trả lời:

- "Tôi có mời chứ, nhưng không ai chịu đi hết. Tất cả đang bận lo dự đám tang chồng tôi !" 

(NP sưu tầm)

25 November 2022

Truyện vui : Duyên tiền định

Phạm thành Châu


Ai có cho rằng tôi mê tín dị đoan nhảm nhí mặc kệ, tôi vẫn tin rằng có duyên "tiền định" mới nên vợ chồng. Chồng tôi người Việt nhưng quốc tịch Mỹ, lấy tên là Charle Lee, thường gọi là (Đít) Dick. Dick tốt nghiệp đại học Mỹ. Trong khi chờ ngày đi làm, bố chồng tôi có ý định đưa con trai về Việt Nam kiếm vợ. Anh ta học giỏi, đẹp trai, mặt mũi sáng láng nhưng khờ đặc trong việc giao tiếp với bạn bè. Ngay thời còn ở high-school, nhiều cô bạn cùng trường đến làm quen, anh ta cứ thụt lùi mãi, khiến các cô phát nản.

Trước năm 1975, bố anh ta là hạ sĩ quan an ninh phi trường Tân Sơn Nhất, ông có người bạn đồng ngũ rất thân. Sau khi mất nước, bố anh ta về quê, xoay xở đưa cả gia đình vượt biên, còn người bạn thì về nhà, kế nghiệp cha mẹ, làm chủ một tiệm hủ tiếu ở đường Hai Bà Trưng, trước chợ Tân Định. Người bạn nầy gốc Tàu, tính cần kiệm và kín đáo nên không bị đánh tư sản (bị tịch thu gia sản, đuổi đi kinh tế mới).

Ở Mỹ, bố anh chàng Dick thường thư từ cho người bạn bán hủ tiếu ở Tân Định. Khi biết ông ta có ý định về Việt Nam kiếm vợ cho con thì người bạn đồng ngũ nầy ngỏ ý muốn giới thiệu con gái của mình với anh Dick. Hai ông bạn trao đổi hình ảnh con của mình cho hai đứa nhỏ nghiên cứu, tìm hiểu nhau. Thấy hình cô gái cũng đẹp, chưng diện coi bộ còn thời trang hơn cả các cô gái Việt ở Mỹ nên Dick thích lắm, nhưng đỏ mặt, không có ý kiến. Thế là ông gọi cho người bạn, hẹn năm nay về ăn Tết, sẽ cho tiến hành lễ hỏi và lễ cưới cho hai đứa.

Hôm gia đình anh ta xuống phi trường Tân Sơn Nhất, cả nhà cô gái long trọng đón về. Vừa là bạn chí cốt, lại sắp thành thông gia nên hai gia đình rất vui vẻ, thân mật. Cô gái đẹp hơn cả trong hình, nên chàng Dick thích mê, nhưng mắc cỡ. Hễ đối diện với cô ta thì mặt đỏ lên, miệng ấp úng, nói không nên lời. Hơn nữa, vì không rành tiếng Việt nên anh ta cứ ngập ngọng, nhưng nhờ cô gái đang học đại học, ban Anh văn nên cả hai không đến nỗi khó khăn khi chuyện trò. Cô ta rủ anh chàng đi chơi Sài Gòn, đi mua sắm, đôi khi còn chở Dick sau xe gắn máy, vi vút ra ngoại ô hóng gió, ăn uống ở các nhà hàng đồng quê. Được ngồi sau, ôm eo người đẹp, anh ta thích quá, nhất là khi được người đẹp ngồi bên cạnh tựa ngực vào người, giọng thủ thỉ, nũng nịu khiến anh chàng chết mê, chết mệt. Thế nên, trong một buổi cơm tối, cô cậu được hỏi ý kiến, có bằng lòng nhau không? Chàng ta trả lời "Dạ chịu!" Còn cô gái chỉ liếc anh ta và tủm tỉm cười. Thế là đám hỏi diễn ra ngay hôm sau.

Thời đại hỏa tiễn, gì cũng tốc hành cho nhanh gọn. Buổi sáng, nhà trai đi sắm nhẫn đính hôn, nhẫn cưới, trang phục cô dâu, chú rể và các vật dụng cần thiết, ý là đám hỏi xong thì tiến hành đám cưới ngay. Buổi chiều hai họ kéo nhau ra nhà hàng nhậu nhẹt tưng bừng. Trong buổi tiệc gọi là tiệc đám hỏi đó, hai ông bạn nghéo tay nhau hẹn tuần sau nhà trai (từ dưới tỉnh) sẽ lên đón cô dâu về quê làm đám cưới cho xôm tụ. Nhà gái, dĩ nhiên phải o bế cho cô dâu thêm phần xinh đẹp để bà con dưới tỉnh rõ mặt gái Sài Gòn.

Dick về dưới quê nhưng đã bị cô gái hớp hồn rồi nên người cứ sững chừng, suốt ngày lơ ngơ, không nghe, không thấy gì chung quanh, rồi than buồn. Cha mẹ anh ta biết ngay là thằng con đã bị cô gái bắt mất vía nên gợi ý cho anh ta lên Sài Gòn, ở lại nhà cô vợ tương lai trước khi làm đám cưới. Biết con mình chánh hiệu con nai vàng ngơ ngác, nên ông bà dặn dò rất kỹ, nào là không được qua đường một mình (sợ xe tung), đi đâu phải có cô vợ tương lai bên cạnh để khỏi bị bọn bất lương lường gạt, cướp giật. Ở chơi đúng hai ngày sau thì về để chuẩn bị làm đám cưới.

Chiều hôm đó, Dick đón xe đò lên Sài Gòn. Về đến bến xe Miền Tây thì đã khuya, Dick là người lịch sự theo kiểu Âu Mỹ, không muốn làm phiền người khác nên anh chàng đến khách sạn qua đêm.

Sáng hôm sau, Dick đón xe đến tiệm hủ tiếu. Anh ta nghe người đẹp nói là thường đi học lúc tám giờ sáng, nên dự định đứng ngoài chờ, hễ thấy cô ta bước ra để đi học thì Dick sẽ bước vào tiệm, mục đích tạo bất ngờ với người đẹp, chắc chắn cô ta sẽ mừng rỡ, nghỉ buổi học để hai người cùng đi chơi. Vì thế, khi đến tiệm hủ tiếu, anh ta không vào mà đứng bên kia đường, chờ. Đúng tám giờ, thấy người đẹp đi ra, đứng trước cửa tiệm ngó quanh, Dick định băng qua đường nhưng xe cộ nhiều quá, cứ lúng túng, chưa dám bước xuống lòng đường thì bỗng nhiên có một thanh niên đi xe gắn máy, dừng lại trước tiệm hủ tiếu, và cô vợ sắp cưới của chàng Dick phóc lên yên sau, ôm eo ếch chàng thanh niên kia. Chiếc xe vọt đi. Cả hai chìm vào đám xe cộ, biến mất tiêu. Chàng Dick dại gái chưng hửng. Anh ta bèn bước lui lại lên lề đường, mặt bắt đầu nóng, tim đập thình thịch, chân tay bủn rủn, người run lên như bị bịnh sốt rét, ngực nặng trịch, thở không nổi. Đó là "triệu chứng lâm sàng" của người nổi cơn ghen. Nhưng vốn đã được giáo dục về phép lịch sự ở xứ Mỹ, lại nhút nhát, chàng Dick bối rối, không biết làm gì cho hạ hỏa. Giận lây bố mẹ vợ tương lai nên không vào tiệm hủ tiếu, anh ta cũng bước qua đường, nhưng tấp vào một hàng quà rong ngay bên hông tiệm. Đây là một con hẻm, được biến thành những "tiệm ăn chồm hổm" buổi sáng bán bún, mì, cà phê... Mỗi hàng ăn chiếm một khoảnh đất, đặt vài cái bàn thấp ngang đầu gối, chung quanh là mấy chiếc ghế nhỏ xíu, không vừa cái bàn tọa. Bình thường từ sáng sớm, người ta mang thức ăn, đồ uống ra, đến trưa, bán hết thì "dẹp tiệm", dọn về. Chàng Dick ngồi đại xuống một hàng cà phê. Chủ là một cô, tuổi đôi mươi, nhà nghèo, ăn mặc đơn sơ, không trang điểm, nhưng đôi mắt cô đen láy, long lanh, miệng cô cười thật tươi, phô bày hàm răng trắng đều, đẹp hết sức!. Nhờ đôi mắt và nụ cười nầy mà hàng cà phê của cô đông khách. Mấy cậu trai sáng nào cũng ra đây, gọi một ly cà phê, ngồi ngắm cô cũng đỡ buồn cảnh thất nghiệp của mình. Đôi khi tâm hồn rung động, vài cậu nói bóng gió để tỏ tình, cô chỉ cười không trả lời. Cô biết mình đẹp nên có quyền chờ đợi, tối thiểu cũng một anh chàng trông được con mắt, có công ăn việc làm kha khá, chứ thứ thất nghiệp, chỉ giỏi tán phét như mấy cậu khách hàng nầy, thì cô coi thường. Hơn nữa, ngay bên cạnh là hàng bún bò Huế của mẹ cô. Mẹ cô cũng biết giá trị con gái mình, nên thường xuyên nhắc nhở, kiểm soát cô rất chặt chẽ. Bà ta chỉ vẽ cho cô cách từ chối sao cho khách hàng biết nhưng vẫn vui vẻ, tiếp tục đến ăn uống để trồng cây si. Quán bún, cà phê của mẹ con cô hàng tựa vào vách tường của tiệm hủ tiếu của bố mẹ vợ tương lai chàng Dick. Sau tiệm có cửa hậu thông ra gần hàng cà phê, thỉnh thoảng nước dơ trong tiệm hắt ra, mấy con chó xúm lại nhặt nhạnh thức ăn thừa.

Khi Dick vừa ngồi xuống là cô hàng đã nhanh nhẩu hỏi "Anh uống gì? Ăn bún nghe!" Chàng Dick bối rối "Cô cho tôi lon cốc (Coca cola)" "Tôi không bán cóc. Anh ăn bún, uống cà phê nghe!" "Dạ, cô cho tô bún". Nghe cách đối đáp, giọng nói ngọng nghịu, cùng lối ăn mặc của Dick, cô hàng biết ngay là Việt kiều, nên cô để ý xem con cừu non nầy lạc lối đến đây làm gì? Có lẽ còn quá sớm nên mấy cậu thanh niên thất nghiệp chưa ra, nếu không, làm gì anh ta cũng bị mấy tay nầy tìm cách chọc ghẹo hoặc ăn hiếp ngay. Ăn xong tô bún anh ta mở cái túi nhỏ cột trước bụng, móc tiền trả rồi ngồi ngó mông ra đường. Dick chờ người đẹp trở về, nhưng không biết giờ nào nên thỉnh thoảng đứng lên, ra nhìn trước cửa tiệm rồi vào ngồi lại chỗ cũ. Dick dự định, nếu người đẹp về với thằng tình địch thì anh ta sẽ bước đến, hiên ngang nắm tay người đẹp dẫn vào nhà, coi như là cách công bố quyền sở hữu đóa hoa biết nói đó.

Có chí thì nên, khoảng mười hai giờ, quả nhiên cô vợ tương lai của chàng Dick trở về với thằng tình địch. Vừa thoáng thấy, cơn ghen lại nổi lên khiến anh chàng đứng chết sững, chưa kịp phản ứng thì cô gái xuống xe, hôn thằng kia đánh "chụt" một cái mới bước vào nhà, còn thằng kia thì rồ xe chạy đi. Chàng Dick lại ngớ ra, đành quay về chỗ hàng cà phê, kéo ghế, gọi một ly cà phê, ngồi suy nghĩ xem mình nên làm gì bây giờ? Lúc nầy, các hàng quà rong đang chuẩn bị dọn dẹp ra về, nhưng thấy cậu Việt kiều, cô hàng cũng nấn ná pha cho khách một ly. Thình lình chàng ta nghe từ cửa sau tiệm hủ tiếu vẳng ra tiếng la lối "Tao bảo mầy có từ thằng đó ra không? Ít bữa nữa mầy lấy chồng rồi. Thằng chồng mầy nó biết, nó cạo đầu mầy" - "Tía đừng lo tía ơi. Người ta ở bên Mỹ làm sao biết được chuyện của con. Mà con đâu có làm gì mà tía phải la? Bạn bè chút chút mà tía"

Tiếng cãi cọ càng lúc càng cao giọng, càng nhanh khiến chàng Dick chịu thua, không nghe kịp, nhưng chừng đó cũng đủ cho anh ta mất tinh thần. Bao nhiêu hứng thú tiêu tan, Dick quyết về dưới tỉnh mét bố mẹ, không thèm lấy vợ nữa.

Tối đó, nằm trong khách sạn, Dick không ngủ được. Phần nhớ người đẹp, phần cảnh tượng lúc trưa khiến cho máu nóng bốc lên đầu nên anh ta lăn qua, trở lại mãi. Cuối cùng thì tình yêu và ghen tương sống chung hòa bình trong quyết định của anh ta. Nghĩa là cứ để đấy nhưng theo dõi, tìm hiểu, nhất là để ngắm lại xem, cô ta có đủ đẹp để mình tha thứ không?

Sáng hôm sau, Dick lại ra hàng cà phê ngồi, nghĩ cách hỏi cô hàng về cô gái, con chủ tiệm hủ tiếu. Cô hàng cà phê, thấy thằng con trai trắng nõn, ngây thơ như em bé, cô thích lắm, mặc dù anh ta là Việt kiều, cô không hi vọng gì, nhưng yêu là việc của quả tim, xin khỏi bình luận. Tuy nhiên cô hàng cũng phải giữ kẻ vì sợ mấy thằng con trai, khách hàng, sẽ mỉa mai vì ghen tức "Thấy Việt kiều như mèo thấy mỡ". Nhưng anh chàng Việt kiều nầy hỏi chuyện thì mình trả lời, còn có thể hỏi lại mấy câu để tỏ tình quen biết. Đại khái Dick nói là về Việt Nam chơi chứ không nói về cưới vợ. Anh ta bảo rằng thấy con gái chủ tiệm hủ tiếu đẹp nên hỏi thăm cho biết, và hình như cô ta có bồ thì phải? Cô hàng nói là không biết chắc đó là bồ bịch hay chỉ là bạn bè, dù cô thấy hai người chở nhau đi mỗi ngày.

Khi yêu, người ta dễ tha thứ. Nghe cô hàng nói vậy, dù thấy rõ ràng hai đứa hôn nhau, Dick cũng không thấy trở ngại trong việc hôn nhân của mình. Vả lại Dick đã nhiễm văn hóa Âu Mỹ, chẳng xem trinh tiết là quan trọng, thế nên anh chàng vừa tự an ủi vừa hãnh diện "Cho mầy chở đi, ít bữa nữa, tao cưới nó, đem về Mỹ thì mầy no way!". Và Dick lại vui vẻ nói chuyện với cô hàng cà phê. Anh ta bảo tuần tới sẽ về Mỹ nhận việc. Cô hàng thất vọng. Tình cảm của cô chỉ mới quen biết chứ chưa đủ thân mật để cho nhau địa chỉ, sau nầy còn thư từ, tặng ảnh nhau khi hai người cách xa nhau nửa vòng trái đất. Thật tâm, cô buồn vì không còn được gặp anh ta nữa chứ cô không hề nghĩ đến chuyện Việt kiều có nhiều tiền, sung sướng. Giá mà anh ta là một người Việt "nội địa" dù thất nghiệp, cô vẫn yêu như thường.

Khi về dưới tỉnh, bố mẹ hỏi, Dick chỉ trả lời có, gì cũng nói có chứ không giải thích. Tưởng con mắc cỡ, hai người không hỏi thêm. Họ cứ theo chương trình mà thực hiện. Ở dưới quê, cưới hỏi, giỗ quãi đều làm tại nhà. Ngã heo, vật bò cũng chẳng tốn bao nhiêu. Ông bà Việt kiều nầy chơi sang, mời bà con hàng xóm, kể cả xã ấp, tập trung một chỗ hẹn, sẽ có xe đến rước lên nhà hàng trên tỉnh dự tiệc cưới, còn dặn xin đừng quà cáp. Mấy khi được đi nhà hàng sang trọng dự tiệc cưới Việt kiều nên mọi người rủ rê, bàn tán coi bộ sôi nổi và sốt ruột lắm.

Đó là chuyện chuẩn bị tiệc cưới ở dưới quê, tức bên nhà trai. Trên Sài Gòn cũng có một bữa tiệc ở nhà hàng trong Chợ Lớn do con gái ông chủ tiệm hủ tiếu tổ chức đãi đằng bạn bè trước khi cô lên xe hoa. Cô ta nói "Thưa các bạn, ngày mai tôi sẽ lên xe hoa, hôm nay hai đứa tôi mời các bạn nhậu một bữa, xong lên lầu nhảy nhót"

Các bạn cô tưởng rằng đó là đám cưới của cô với người tình, không ngờ, sau đó mới vỡ lẽ là cô lên xe hoa với người khác. Bạn bè càng ngạc nhiên hơn khi thấy người tình của cô vẫn vui vẻ chứ không buồn bã hay ghen tức gì cả? Rượu ngà ngà, hai người mới thổ lộ âm mưu là cô sẽ làm đám cưới với anh chàng Việt kiều và qua Mỹ sống độ mấy năm, khi đã vô quốc tịch, cô sẽ li dị chồng rồi về Việt Nam cưới anh chàng tình nhân nầy. Đây là mánh thường làm của các cô lấy chồng Việt kiều.

Về phần nhà trai ở dưới quê, theo đúng ước hẹn, khởi hành từ bốn giờ sáng dự định trưa sẽ đến Sài Gòn. Cô dâu chú rễ làm lễ tổ tiên bên nhà gái xong, sẽ lên xe hoa về dưới tỉnh vừa kịp giờ đãi tiệc.

Tiệm hủ tiếu đóng cửa từ hôm qua để treo đèn kết hoa, thiết trí bàn thờ, mời bà con, bạn bè đến dự buổi đưa dâu. Đúng mười một giờ, phái đoàn nhà trai gồm ba chiếc xe lớn và một chiếc xe nhỏ có kết hoa dừng lại trước tiệm hủ tiếu. 

Bà con xuống xe, ẹo qua, ẹo lại cho đỡ mỏi lưng sau một chuyến đi dài. Mấy cô bưng quả, mấy cậu phù rể sắp hàng ngay ngắn chờ nhà trai vào xin giờ rước dâu theo đúng lễ nghi. Trong khi đó, nhà gái đã đứng chờ sẵn, vẻ mặt mọi người rất long trọng. Ông chủ tiệm hủ tiếu kêu vọng lên lầu :

- "Hỏi A Muối sẵn sàng chưa? Nhà trai đã đến rồi đó nghe!"

Tiếng mấy cô phù dâu trả lời :

- "Tụi con kêu hoài mà cửa chị Muối đóng chặt, không nghe trả lời gì cả!" 

- "Má nó đâu? Sáng giờ làm gì mà không kêu nó dậy? Người ta tới rồi kìa!" 

- "Tôi đây. Có gì mà quýnh lên? Cứ nói chuyện đi. Nó dậy thay đồ, trang điểm là xong ngay" 

Rồi nghe tiếng lao xao trên lầu, một lát, cô phụ dâu xuống thì thầm báo cáo: 

- "Chị Muối không có trong phòng. Tìm khắp nơi cũng không thấy" 

- "Chết cha! Vậy chớ nó đi đâu? Tìm về ngay. Coi thử nó có đến nhà bạn bè nào không? Đứa nào xách xe đi tìm nó coi. Lẹ lên!" 

- "Thằng Tửng nói chiều hôm qua, bạn của chỉ đến đón đi ăn tiệc chia tay, khi hôm không thấy về" 

Ông chủ tiệm hủ tiếu, trước đây là lính kiểng, chưa hề đụng độ ngoài chiến trường bao giờ, nay bỗng lưỡng đầu thọ địch. Đối phương đã đến trước cửa mà mình thì không có gì để nghênh chiến! Ông muốn lên lầu để la hét cho hả giận nhưng nhà trai đã bước vào nhà rồi. Ông như Khổng Minh tọa lầu, cười nói vui vẻ mà bụng đánh lô tô. Nhưng Khổng Minh còn hi vọng lừa được đối phương chứ ông thì chắc chết! Ông giận mụ vợ cưng con mà vô tâm, không chịu nhắc nhở, dặn dò, để nó đi từ chiều hôm qua, đến nay vẫn không biết! Trong lúc đó, bà chủ cũng bấn xúc xích lên. Bà nhờ các cô cậu nào có xe gắn máy, tức tốc đến nhà các bạn của cô Muối để "Lôi cổ nó về đây ngay!". Nửa giờ sau, các đặc phái viên trở về lắc đầu "Không thấy A Muối đâu cả!" Bà cho một cô xuống thì thầm với ông chủ. Ông chủ lắng nghe, cười và gật đầu ra điều chẳng có gì quan trọng. Nhà trai thấy thế mới đứng lên có mấy lời. Đại ý đã chọn được ngày lành, giờ tốt, xin cho chú rể và cô dâu lạy bàn thờ tổ tiên. Ông vui vẻ gọi lên lầu "Má nó đâu. Cho con xuống làm lễ. Đến giờ rồi!" Đó là kế hoãn binh chứ ông biết tỏng là làm gì có A Muối. Thế rồi nhà trai, nhà gái lại tiếp tục vui vẻ chuyện trò. Nhưng chờ mãi chẳng thấy gì! Ông bạn nhà trai co tay xem đồng. Ông bạn hủ tiếu làm vẻ ngạc nhiên:

- "Ủa. Sao lâu quá vậy cà?" 

Rồi ông bình thản đi lên lầu làm như tìm hiểu nguyên nhân, và ông lại xuống lầu, coi bộ hơi bối rối một chút. Ông khèo ông bạn sui gia tương lai vào nhà trong, lôi luôn ra sau hẻm, vì sợ mấy đứa người làm biết chuyện. Người ta xúm cả cửa trước xem đám cưới, chỉ có hai mẹ con bà hàng bún bò, cà phê đang lui cui dọn hàng về. Cô hàng cà phê, lúc nãy chạy ra dòm đã thấy anh chàng Việt kiều là chú rể, bèn chạy vào báo cáo với mẹ rằng đó là người khách "gà rù" thường đến mấy hôm trước, nay đi cưới cô A Muối, con gái ông hủ tiếu. Hai mẹ con đang bàn tán thì hai ông sui tương lai kéo nhau ra ngoài cửa sau xì xầm. Tuy nói nhỏ, nhưng hai mẹ con bà hàng nghe tất cả.

- "Chết tôi rồi anh sui ơi! Con A Muối nó đi từ hôm qua đến nay chưa về" 

Ông sui trai chưng hửng, rồi nổi xùng.

- "Thật hay giỡn đó anh sui? Tụi mình nghéo tay nhau từ lâu rồi mà! Anh muốn "xù" tôi sao không nói trước? Báo hại tôi đặt tiệc mời bà con làng nước ngồi chờ ở nhà hàng dưới tỉnh. Bây giờ tụi tôi lên đây, anh nói một câu "bù chốc" !?"

- "Tôi lạy anh mà anh xui, anh thông cảm cho tôi. Tôi đâu ngờ con nhỏ trốn đi! Anh với tôi, bạn bè mấy chục năm rồi, anh biết tôi mà. Tôi đâu lòng dạ nào hại anh!".

Ông sui trai cũng hạ hỏa 

- "Nói vậy chứ, tôi với anh...Đơn vị mình còn ai đâu. Thôi, chuyện anh xù tôi vụ nầy cũng chẳng sao. Nhưng bây giờ mình tính sao đây? Không lẽ đi cưới vợ cho con mà không có cô dâu thì mất mặt tôi quá! Hay là anh tìm đại cho tôi một con nhỏ nào đó, đóng tạm vai cô dâu, khi về dưới tỉnh ra mắt bà con, làng xóm xong thì trả nó về. Không ai biết".

- "Anh tính vậy mà hay. Nhưng gấp quá. Chà! Khó dữ!".

- "Anh coi mấy đứa trong nhà, có đứa nào mặt mũi sáng sủa một chút, mướn nó, tôi sẽ trả khá tiền".

Hai mẹ con bà hàng bún bò, nãy giờ giả bộ làm việc nhưng dỏng tai nghe hết ráo. Đến khi ông kia nói "trả khá tiền", bà ta sốt ruột vọt miệng nói:

- "Ông trả bao nhiêu? Tôi cho con nhỏ nầy làm cô dâu giả được không?". 

Ông sui trai quay nhìn cô hàng cà phê, gật đầu. "Được quá đi chớ! Tôi trả hai trăm".

 "Hai trăm tiền gì? Được bao nhiêu?".

Ông chủ tiệm hủ tiếu mừng rỡ.

- "Hai trăm là nửa cây vàng đó. Không ít đâu".

- "Vậy hả. Nhưng tôi giao hẹn trước, xuống đó, ra mắt bà con dự tiệc xong là tôi dẫn con nhỏ về Sài Gòn ngay chứ không có lộn xộn gì cả. Chịu không?"

- "Được mà bà chị. Bà chị đòi gì tôi cũng chịu hết, miễn là có cô dâu về dưới tỉnh là được".

Thế là tất cả cứ rối lên như chạy giặc. Bàn ghế, nồi niêu, son chảo của bà bún bò Huế được lùa hết vào gậm cầu thang tiệm hủ tiếu. Mẹ con bà hàng bún được đẩy gấp lên lầu. Quần áo, phấn son, nữ trang, tròng vào, bôi trét hết cho cô hàng cà phê. Bà hàng bún bò thì diện bộ đồ vía của bà hủ tiếu. Chỉ mười phút sau là các diễn viên đã xong y trang. Tiền trao cháo múc, bà hàng bún đòi ngay hai trăm đô lận lưng cho chắc ăn. Thế là cô dâu giả cũng e lệ, lúng túng bước xuống thang lầu, theo sau là bà bún bò Huế và các cô phụ dâu. Rồi thì cũng lễ gia tiên, cũng diễn văn ngắn gọn của nhà trai, nhà gái, cũng nhẫn cưới đeo tay, đủ mọi thủ tục. Cuối cùng cô hàng cà phê bước lên xe hoa cùng với đoàn hộ tống của nhà gái. Bà chủ tiệm hủ tiếu cũng tháp tùng phái đoàn để khi xong bữa tiệc sẽ thu hồi trang phục, vòng vàng mà bà đã sắm cho con gái là cô Muối. Khán giả tụ tập trước tiệm hủ tiếu ngạc nhiên khi thấy cô dâu không phải là A Muối mà là cô hàng cà phê. Họ bàn tán rồi phịa chuyện nầy nọ để ra điều ta đây biết hết "từ lâu rồi"! Nào là cô Muối bị ép duyên, đòi tự tử nên phải thay người khác làm cô dâu, nào là cô hàng cà phê dụ dỗ được anh chàng Việt kiều, nhưng nhà nghèo quá mới thuê tiệm hủ tiếu làm nhà gái.

Khi xuống dưới tỉnh, quan khách, bà con đều trầm trồ cô dâu đẹp quá. Mà cô đẹp thiệt! Khi là cô hàng cà phê, cô đẹp một, giờ đây, đóng vai cô dâu, cô đẹp mười. Giá như tỉnh tổ chức một cuộc thi sắc đẹp, chắc chắn cả tỉnh sẽ bầu cô là hoa hậu. Hai con mắt và miệng cười của cô, đẹp đến độ anh chàng Dick ngắm mà chóng mặt, không nghĩ rằng đó là cô hàng cà phê. Trong bữa tiệc, theo đúng tập tục của người văn minh tiến bộ, cô cậu đến từng bàn cám ơn quan khách dự tiệc, uống chút rượu bà con ép mời và ôm nhau hôn trước mặt mọi người. Rồi cũng vỗ tay, gõ muỗng lên ly, chén leng keng, tiếng cười nói, la hét của mấy tay say rượu...đủ thứ. Dick đã hoàn toàn quên cô Muối rồi. So với cô hàng cà phê, cô Muối thua xa. Sắc đẹp của cô hàng cà phê hớp hồn chàng Dick còn mạnh hơn cô Muối rất nhiều. Nhưng giây phút thần tiên cũng qua mau. Tối đó, sau khi tiệc tan, ai về nhà nấy thì bà hàng bún bò bảo cô con gái cởi trả nữ trang, áo quần đẹp, (nhất quyết) ra ngủ phòng ngủ ở bến xe để sáng hôm sau về Sài Gòn sớm. Cô hàng cà phê nhìn chàng Dick rơm rớm nước mắt.

Ngay lúc đó lại xảy ra chuyện rắc rối mà không ai có thể ngờ được. Dick không cho cô hàng cà phê về lại Sài Gòn. Cậu lớn tiếng với cha mẹ cậu, đòi cưới thật cô hàng cà phê chứ không phải cưới kiểu giỡn chơi như vậy. Cha mẹ chàng ta lại phải điều đình với bà hàng bún bò Huế, xin cưới thật cô con gái của bà ta. Mấy người buôn bán bao giờ cũng linh mẫn chuyện đầu cơ. Bà ta lạnh lùng lắc đầu, vì bà biết con cá đã cắn câu rồi thì bà cứ thế mà kéo con mồi lên, chiên, kho là quyền của bà. Cha mẹ chàng Dick thấy cô hàng cà phê đã đẹp còn hiền lành, dễ thương nên lại càng quyết tâm cưới cô ta cho con mình. Sau khi được năn nỉ, bà bún bò Huế phán mấy câu. "Ông bà nói vậy chẳng khác gì bắt tôi bán con gái tôi cho ông bà. Mà vợ chồng tôi chỉ có nó là đứa con duy nhất, tôi chỉ muốn nó lấy chồng gần chúng tôi để sau nầy, về già còn nhờ vả được. Ngay hiện tại, nó cũng phụ giúp tôi trong việc buôn bán sanh nhai. Nay ông bà đòi bắt nó về Mỹ, tôi mất con mà chẳng còn ai để nương tựa lúc tuổi già. Hơn nữa, nếu tôi gả con gái tôi cho ông bà thì chẳng khác gì con tôi giành chồng của cô Muối. Thử hỏi tôi có yên ổn mà buôn bán ở đó không? Rồi tôi phải làm sao đây?"

Chỉ mấy lời thôi mà bà hàng đã nêu vấn đề một cách minh bạch. Câu đầu bà gợi ý cho đối phương thấy "chủ đề" ở đây là tiền, mấy câu sau bà quảng cáo món hàng của bà và bà bắt chẹt.

Cha mẹ chàng Dick hiểu ngay điều đó nên đưa ra một cái giá mà họ nghĩ có thể thuyết phục đối phương. Tuy nhiên họ cũng biết văn hoa một chút. Đại ý là họ hiểu tình cảnh bà hàng bún bò, nhưng xin bà yên tâm, khi cô con gái qua Mỹ, nó sẽ gửi tiền về nuôi bà, chồng nó là kỹ sư, tiền bạc dư dã, hiện tại, họ sẽ gửi bà một số tiền để bà tìm chỗ khác, hoặc có thể sang một sạp hàng trong chợ mà buôn bán. Nói trắng ra, họ chồng một số tiền lớn để mua cô gái cho con trai họ. Bà hàng bún không ngờ con gái mình lấy Việt kiều một cách ngon lành, khỏi tốn công, tốn thì giờ mà mình lại ẳm được mấy nghìn đô. Thế là nhà trai lại điều đình với bà sui hụt, mua lại tất cả nữ trang, áo quần mà họ đã sắm cho cô Muối.

Tối đó, Dick và cô hàng cà phê ngủ chung một phòng (riêng).

Kể câu chuyện chồng tôi lấy vợ trên đây để quí vị thấy, rõ ràng vợ chồng đến với nhau là do "tiền định!". Có ai nghĩ rằng cô Muối lại mất chồng sau bao nhiêu công sức, cố mồi chài cho được anh chàng Dick, để rồi "công trình kể biết mấy mươi" trở thành công cốc. Nhưng nguyên nhân vì đâu? Tại sao cô lại không về làm cô dâu để thực hiện chương trình đánh lừa anh chàng Dick ngơ ngáo kia?

Số là tối đó, sau khi nhậu nhẹt say sưa, nhảy nhót tưng bừng cho đến gần sáng, cô Muối cùng tình nhân thuê khách sạn ngủ, dự định sáng mai về cũng còn kịp chán. Muốn cho đêm ân ái thêm nồng nàn, họ phi một đợt xì ke (ma túy), sau đó họ lăn ra ngủ. Đến gần chiều cả hai mới giật mình tỉnh dậy. Cô Muối hối hả lên xe, chạy về.

Xe hoa đã lên đường được hơn nửa giờ rồi.

Phạm thành Châu

23 November 2022

Giải túc cầu thế giới Qatar 2022

Những điều bất ngờ

Thông thường Giải túc cầu thế giới tổ chức vào mùa hè, nhưng lần này tổ chức vào mùa đông vì mùa hè ở Qatar rất nóng trung bình là 45 độ C.

Trong trận mở màn giao đấu với Ecuador, đội chủ nhà Qatar thua 0-2. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử túc cầu thế giới đội nước đăng cai thua trận mở màn như vậy. 

Argentina, một đội sừng sỏ được xếp hạng 3 lại thua một đội vô danh tiểu tốt Soudi Arabia với tỷ số 1-2. Danh thủ Messi vò đầu vừa buồn vừa tức.

Tất cả các cầu thủ đội Iran đều đứng im không hát quốc ca Iran để tỏ lòng ủng hộ cuộc nổi dậy của quần chúng chống lại chế độ chuyên chế tại nước mình. Có thể suy diễn cuộc chống đối đã lan rộng đến nhiều thành phần trong xã hội Iran.

Trong buổi trình diễn mở màn rất ngoạn mục và độc đáo, từ tay trống đến các diễn viên đều thuộc phái nam gân guốc khoẻ mạnh. Vắng bóng phụ nữ đồng nghĩa với thiếu vắng mát mẻ. Người ta tự hỏi một khung cảnh vắng bóng hồng vẫn tạo ra được những nét nghệ thuật đầy đủ đấy chứ. (TTR)

Ông Trump chính thức tái tranh cử Tổng thống Mỹ 2024 – Những thách thức phải đối mặt

Xuân Hoa biên dịch 
Theo Ivan Pentchoukov

Cựu Tổng thống Mỹ Donald Trump tại Mar-a-Lago, Palm Beach, Mỹ, ngày 08/11/2022. (Ảnh: Joe Raedle/Getty Images) 

Ngày 15/11 theo giờ địa phương, Cựu Tổng thống Mỹ Donald Trump chính thức tuyên bố khởi động chiến dịch tranh cử lần thứ ba vào Tòa Bạch Ốc.

Ông Trump, 76 tuổi, vừa thông báo về việc sẽ tranh cử tổng thống 2024 trong một bài phát biểu tại tư dinh Mar-a-Lago ở Florida. Trong hơn một năm qua, ông đã nhiều lần nói bóng gió về việc tái tranh cử.

“Để làm nước Mỹ vĩ đại và vinh quang trở lại, tối nay tôi tuyên bố ứng cử Tổng thống Mỹ”, ông Trump nói.

Cựu Tổng thống nhấn mạnh rằng đây sẽ không chỉ là chiến dịch của ông mà là “chiến dịch của chúng ta”, rằng lực lượng duy nhất “đủ mạnh để đánh bại những hành vi hủ bại trên quy mô lớn mà chúng ta đang phải chống lại chính là các bạn — người dân Mỹ”.

“Cùng với nhau, chúng ta sẽ chống lại những thế lực tham nhũng, mục nát nhất và những lợi ích thâm căn cố đế nhất [mà chúng ta] có thể tưởng tượng đến. Đất nước chúng ta đang ở trong tình trạng thật sự tồi tệ. Chúng ta đang gặp rắc rối to lớn”.

Trước những người ủng hộ và đồng minh, Tổng thống thứ 45 của Mỹ đổ lỗi cho chính quyền Biden và Đảng Dân chủ về mức lạm phát cao, nguy cơ chiến tranh và một biên giới mở ở phía nam.

Ông Trump vạch ra tầm nhìn quen thuộc để đưa nước Mỹ trở lại thời kỳ vĩ đại, bao gồm chính sách đối ngoại mạnh mẽ hơn, giảm thuế và cắt giảm các quy định.

Cựu Tổng thống nói: “Sự trở lại của nước Mỹ bắt đầu ngay lúc này. Hai năm trước, khi tôi rời nhiệm sở, đất nước chúng ta từng sẵn sàng cho một thời kỳ hoàng kim”.

“Chúng ta đã lật sang trang mới sau nhiều thập kỷ bị bán đứng bởi những người theo chủ nghĩa toàn cầu và sau nhiều thập kỷ chỉ có được các thỏa thuận thương mại một chiều, chúng ta đã giúp hàng triệu người thoát khỏi đói nghèo và cùng với nhau, chúng ta đã xây dựng nền kinh tế vĩ đại nhất trong lịch sử thế giới”.

Ông Trump nói rằng Trung Quốc, Nga và Triều Tiên đều nằm trong tầm kiểm soát vào 2 năm trước.

“Lần đầu tiên trong ký ức, Trung Quốc loạng choạng và bị đặt vào thế bất lợi. Quý vị chưa bao giờ thấy điều đó trước đây, bởi vì Mỹ đã đánh bại họ trên mọi mặt trận và Trung Quốc đã phải trả hàng tỷ USD tiền thuế”.

Tiếp đó, ông Trump cho rằng Tổng thống đương nhiệm Joe Biden và chính quyền của ông ấy phải chịu trách nhiệm cho một nước Mỹ thất bại như hiện nay.

“Đối với hàng triệu người Mỹ, 2 năm qua dưới thời Joe Biden là khoảng thời gian đau đớn, khó khăn, lo lắng và tuyệt vọng”, ông Trump nói, viện dẫn lạm phát cao và giá xăng cao.

Những khó khăn

Cựu Tổng thống Trump đã phát động chiến dịch tranh cử vào thời kỳ Quốc hội và Đảng Cộng hòa gặp nhiều bất ổn.

Quyền kiểm soát Thượng viện Mỹ đã được quyết định 2 ngày trước thông báo tranh cử của ông Trump, với việc Thượng nghị sĩ đương nhiệm của Đảng Dân chủ Catherine Masto thắng thế ở Nevada trước đối thủ đến từ Đảng Cộng hòa Adam Laxalt – người đã phải chứng kiến ​​khoảng cách dẫn trước đáng kể trong đêm bầu cử bị “bốc hơi” sau 6 ngày kiểm phiếu. Một ngày trước đó tại Arizona, Thượng nghị sĩ Mark Kelly (Dân chủ – Arizona) được dự đoán là người chiến thắng trong cuộc đua với đối thủ đến từ Đảng Cộng hòa Blake Masters.

Việc kiểm phiếu bị trì hoãn ở hai bang này đã làm người dân Mỹ nhớ đến năm 2020, khi cả hai bang cũng mất vài ngày để kiểm phiếu. Ông Trump đặt câu hỏi về tính liêm chính của cuộc bầu cử năm 2022 ở Nevada và Arizona.

“Chỉ là một vụ lừa đảo bầu cử trên quy mô khổng lồ khác. Hãy thức tỉnh, nước Mỹ!!!”, ông Trump viết trên mạng truyền thông xã hội Truth Social vào ngày 14/11.

Tổng thống Joe Biden, một đảng viên Dân chủ, cho biết ông có kế hoạch tranh cử nhiệm kỳ thứ hai; nếu làm vậy, ông ấy có khả năng sẽ không gặp phải thách thức từ bên trong đảng của mình.

Mặt khác, ông Trump được cho là sẽ phải đối mặt với những đối thủ từ nội bộ đảng trong các cuộc bầu cử sơ bộ. Tin đồn tiếp tục lan truyền về một thách thức đến từ Thống đốc Florida mới tái đắc cử Ron DeSantis. 

Trước khi ông Trump đưa ra thông báo tranh cử, cựu Phó Tổng thống Mike Pence phát biểu rằng có nhiều lựa chọn tốt hơn cho Đảng Cộng hòa vào năm 2024. Ông Trump và ông Pence vẫn chưa ‘làm lành’ sau vụ việc ngày 06/01/2021.

Những thách thức từ bên trong Đảng Cộng hòa không phải là những trở ngại duy nhất đối với chiến dịch tranh cử mới của ông Trump. Sau vụ việc ngày 06/01, các đảng viên Dân chủ đã dàn dựng một câu chuyện phức tạp về các sự kiện ngày hôm đó. Họ biến ông Trump thành kiến ​​​​trúc sư của một âm mưu trì hoãn việc chứng nhận phiếu bầu của Đại cử tri đoàn. 

Bên cạnh đó, một cuộc điều tra riêng về việc ông Trump xử lý các tài liệu mật sau khi rời khỏi Tòa Bạch Ốc đã dẫn đến cuộc đột kích gây tranh cãi vào tư dinh của ông tại Mar-a-Lago. 

Nếu cả hai vụ việc trên kết thúc ở Tối cao Pháp viện trong thời điểm cao trào của mùa tranh cử, thì sân khấu chính trị sẽ càng trở nên gay gắt.

Về cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ vừa diễn ra, một số thành viên cấp cao trong Đảng Cộng hòa đã đổ lỗi cho Lãnh đạo phe thiểu số tại Thượng viện Mitch McConnell (Cộng hòa – Kentucky). Một số thượng nghị sĩ yêu cầu trì hoãn cuộc bầu cử lãnh đạo Hạ viện cho đến khi số phận của Hạ viện được định đoạt. Thượng nghị sĩ Rick Scott (Cộng hòa – Florida) đã chỉ trích chiến lược trung hạn của ông McConnell là chỉ tập trung vào những thiếu sót của chính quyền Biden chứ không có một chương trình chủ động.

Ông Trump cũng đổ lỗi cho ông McConnell vào ngày 13/11 vì đã không ủng hộ ông Masters ở tiểu bang Arizona và đã để Đảng Dân chủ thông qua gói chi tiêu “Thỏa thuận xanh mới” của họ. 

Trong khi đó, Lãnh đạo Đa số Thượng viện Chuck Schumer (Dân chủ – New York) cho rằng ông Trump là nguyên nhân khiến Đảng Cộng hòa không có làn sóng đỏ trong cuộc bầu cử giữa kỳ. Ngày 14/11, ông Schumer kêu gọi các đảng viên Cộng hòa tại Thượng viện từ bỏ vị cựu Tổng thống và hợp tác với Đảng Dân chủ.

Tại Hạ viện, Dân biểu Kevin McCarthy (Cộng hòa – California), lãnh đạo thiểu số, đã được Đảng Cộng hòa đề cử đảm nhận vị trí Chủ tịch Hạ viện. Các nhà lập pháp cấp cao của Đảng Cộng hòa báo hiệu rằng với đa số trong Hạ viện, họ sẽ theo đuổi một chương trình điều tra nhằm vào chính quyền Biden và các giao dịch kinh doanh của các thành viên gia đình Biden. 

H: Cựu công tố viên đặc biệt Robert Mueller điều trần trước Quốc hội ở Washington, Mỹ, ngày 24/7/2019. (Ảnh: Saul Loeb/AFP/Getty Images) 

Ông Trump tuyên bố tranh cử tổng thống lần đầu tiên vào ngày 16/06/2015, từ sảnh của Tháp Trump ở thành phố New York. Ông đã đánh bại các đối thủ trong các cuộc bầu cử sơ bộ của Đảng Cộng hòa và vượt qua bà Hillary Clinton trong cuộc tổng tuyển cử. Chiến thắng của ông trùm bất động sản trước bà Clinton là một cú sốc đối với các cơ quan truyền thông lâu đời, giới tinh hoa toàn cầu và giới doanh nghiệp. 

Ngay từ những ngày đầu tiên, nhiệm kỳ tổng thống của ông Trump đã bị ‘làm khó’ bởi một chiến dịch truyền bá thông tin sai lệch nhằm cáo buộc rằng ông và các cộng sự đã thông đồng với Nga để đánh cắp cuộc bầu cử năm 2016. Trò lừa bịp lên đến đỉnh điểm khi cựu Giám đốc FBI Robert Mueller được bổ nhiệm làm cố vấn đặc biệt vào tháng 05/2017 để điều tra về mối quan hệ Nga – Trump. 

Cuộc điều tra sâu rộng của ông Mueller đã kết thúc mà không có cáo buộc nào chống lại ông Trump. 

21 November 2022

“The Return” Niềm Hy Vọng của Nước Mỹ

Phạm Gia Đại

Tác giả Dick Moris khi viết cuốn sách đang on top hit “The Return”, tiên đoán rằng cựu Tổng Thống Donald sẽ ra tranh cử chức tổng thống năm 2024, và chỉ có Donald Trump mới có khả năng đẩy lùi đám đầm lầy, cải tổ lại chính trường Mỹ, và đưa Hoa Kỳ thịnh vượng trở lại. Điều tiên đoán của “The Return” đã trở thành sự thật khi 6 giờ chiều ngày Thứ Ba November 15, 2022 tại Mar-a-Lago, Florida, ông Donald Trump đã chính thức lên tiếng sẽ tái tranh cử để cứu nước Mỹ, vì đảng Dân Chủ và vì ông Joe Biden đang hủy hoại Hoa Kỳ.

Ông Trump ra tranh cử trở lại chính vì nước Mỹ, vì người dân Mỹ. Ông nói chiến dịch tranh cử của ông chính là chiến dịch của người dân Mỹ. Thời gian qua ông bị họ trù dập và đánh phá, chính họ đang đánh vào người dân Mỹ chứ không ai hết, qua xăng dầu vật giá leo thang phi mã, qua lạm phát, mở cửa biên giới khiến ma túy, tội ác tràn lan khinh hoàng làm người dân Mỹ khốn khổ.

Điều tuyệt vời của bài nói chuyện của ông Trump là ông không hề nhắc lại quá khứ phe dân chủ thiên tả theo chủ nghĩa xã hội đã gian lận để làm cú đảo chính (coup d’etat) cướp chính quyền và chễm chệ vào ngồi trong Tòa Bạch Ốc tháng 11 năm 2020 – mà ông chú trọng đến hiện tại nước Mỹ đang bị hủy hoại tứ bề. Ông hứa khi đắc cử, sẽ đóng cửa biên giới để ma túy và tội ác không thể giết hại dân Mỹ được nữa, ông sẽ đem lại danh dự và sức mạnh cho ngành cảnh sát để bảo vệ dân, không lệ thuộc vào cung ứng của China Trung Cộng, sẽ sản xuất lại xăng dầu  để Mỹ tự túc và phú cường với khẩu hiệu America First. Hai năm trước Hoa Kỳ đã là một đất nước vĩ đại và chẳng bao lâu nữa chúng ta sẽ là một đất nước vĩ đại trở lại (two years ago we were a great nation and soon we will be a great nation again.)

Ông Joe Biden không những làm cho kinh tế Mỹ kiệt quệ mà còn làm cho thế giới coi thường Hoa Kỳ khi rút quân cẩu thả vô trách nhiệm ra khỏi  Afghanistan cho Taliban chiếm cứ cả số lượng khổng lồ vũ khí tối tân trị giá $85 tỷ USD mà Mỹ vì tháo chạy bỏ lại. Vì thấy sự yếu kém của lãnh đạo Mỹ mà từ đó Nga mới dám mở cuộc tấn công vào Ukraine, gây bất an cho cả Châu Âu và có thể đưa đến Thế Chiến Thứ Ba. Ông nói nếu ông còn làm tổng thống, không bao giờ Nga dàm đánh Ukraine. Đàng sau lưng của ông Joe Biden là đầm lầy đã và đang muốn đem Hoa Kỳ sa xuống hố của chủ nghĩa xã hội, hoàn toàn làm lợi cho Trung Cộng.

Cựu Chủ Tịch Hạ Viện Newt Gingrich nói với tờ báo The Epoch Times nhận xét của ông về sự trở lại của cựu Tổng Thống Trump rằng nếu ông Donald Trump, trong kỳ ra tranh cử lần thứ ba này, chú trọng vào tương lai nước Mỹ, không đề cập nữa về quá khứ thì ông sẽ rất rất thành công (he’ll do very very well) vì ông Trump là một chính khách tài giỏi phi thường (extraordinary clever politician) vì ông chính là người am hiều tình hình nước Mỹ hơn ai hết trên tuyến đầu.

Bà dân biểu anh hùng được nhiều cử tri ngưỡng mộ Marjorie Greene (Cộng Hòa-Georgia) trước giờ cựu Tổng Thống Trump tuyên bố sẽ ra tranh cử năm 2024, hết lời ca ngợi ông Trump. Bà cũng khuyên Thống Đốc De Santis (CH-Florida) nên vẫn giữ chức thống đốc, không nên ra tranh cử chức tổng thống, vì một trong những con đường quan trọng nhất để cứu nước Mỹ là Hoa Kỳ cần phải có càng nhiều thống đốc mạnh mẽ càng tốt.

Với sự trở lại chính trường của cựu Tổng Thống Donald Trump, Đảng Cộng Hòa sẽ không bao giờ như cũ nữa, Hoa Kỳ sẽ thấy sự vươn lên của một đảng chính trị mới dưới là cờ Cộng Hòa. Trong khi đó, sự thiết lập kiểm duyệt của Big Tech đang bắt đầu sụp đổ. Đảng Cộng Hòa qua lời tuyên bố của lãnh đạo thiểu số Cộng Hòa tại Hạ Viện trước kia, nay có thể sẽ là Chủ Tịch Hạ Viện Kevin McCarthy (CH-California), sẽ phản công ngay khi Quốc Hội Mỹ nhóm họp lại, sẽ sửa lại những chính sách sai lầm của Joe Biden và đảng Dân Chủ, sẽ mở khai thác lại xăng dầu, sẽ truy tìm nguồn gốc của con virus Vũ Hán CCP từ China, tìm tại sao sự đối phó của Hoa Kỳ quá yếu kém để chết quá nhiều, sẽ giám sát tình hình mở cửa biên giới, sẽ  hủy bỏ thâu dụng thêm 87 ngàn nhân viên sở thiếu IRS, sẽ giảm tội ác đang lan tràn, v.v…dù rằng Joe Biden có thể veto phủ quyết, và cần 2/3 tại Hạ và Thượng Viện để hủy bỏ cái veto của Joe Biden.

Kevin McCarthy cũng nói chúng ta đã đá văng (kicked out) bà Nancy Pelosi ra khỏi ghế chủ tịch Hạ Viện. Nancy Pelosi đã ở trong Quốc Hội Mỹ từ năm 1987, là người đã bất lịch sự xé toạc bản Thông Điệp Liên Bang đầu tiên của Tổng Thống Trump, coi thường dân Mỹ ngay tại Hạ Viện Mỹ, là người chủ mưu hai lần đưa ông Trump ra đàn hặc (impeach) nhưng đều bất thành, là người đã lập ra ủy ban chọn lọc của hạ Viện để điều tra vụ biểu tình ngày 6 tháng Giêng năm 2021 trước tòa nhà Quốc Hội Capitol, vì thế mà hàng trăm người dân Mỹ vô tội đã và đang bị tù tội, ngược đãi, tra tấn, bạo hành tại trại giam ngay tại Washington, Hoa kỳ, từ đầu năm 2021 đến nay, bất chấp Hiến Pháp và luật pháp Hoa Kỳ.

Với số phiếu 218 vào ngày Nov 17, 2022, cho thấy lòng dân đã quá chán ngàn và mỏi mệt với vật gía leo thang và khó khăn trong đời sống, đảng Cộng Hòa đã lấy lại được Hạ Viện, dù rằng không lấy được Thượng Viện mà Thượng Nghị Sĩ Ted Cruz (CH-TX), và cựu Tổng Thống Trump đã lên tiếng chỉ trích lãnh đạo thiểu số CH tại Thượng Viện là Mitch McConnell đã để mất cơ hội chỉ vì tư lợi chứ không màng đến con số 51. Mitch McConnell đã bị chỉ trích và bị khinh chê thời gian qua, nhất là một sai lầm lớn lao của ông là bỏ phiếu thuận cho đảng Dân Chủ thông qua luật Giảm Lạm Phát (Inflation Reduction Act) để Joe Biden ném 400 tỷ tiền của dân vào biến đổi khí hậu không thương tiếc, không phải để giảm lạm phát hay cho một lợi ích nhỏ nhoi nào cho người dân. China đang vỗ tay reo mừng.

Với sự chiến thắng tại Hạ Viện của đảng Cộng Hòa, với quyết tâm vì dân mà trở lại của cựu Tổng Thống Trump, với phong trào bỏ đảng Dân Chủ theo Cộng Hòa chứng tỏ lòng dân đã nhận thức ra hiện tình nguy hại của Hoa Kỳ dưới thời Joe Biden và đảng dân Chủ, một luồng gió mới đang thổi vào chính trường Mỹ. Niềm hy vọng đang bừng sáng lên như lời tiên đoán của ông Trump: (two years ago we were a great nation and soon we will be a great nation again) ./. 

Phạm Gia Đại

20 November 2022

Chúng Nó, Anh và Chúng Tôi, thơ

Ban ngày chúng nó là ánh nắng mặt trời
Chỉ bảo anh tiến lên phía trước.
Ban đêm chúng nó là vệt sáng trăng sao
Soi rọi từng bước anh đi.
Những đêm tối mịt mù
Chúng nó là bóng đen ma thuật
Đẩy đưa anh về nơi không rõ bến bờ.

*

Rồi không bao lâu 
Nắng nóng đốt da, 
Trăng sao nhạt nhòa huyễn hoặc,
Bóng đen dọa nạt răn đe.
Anh nhắm mắt run rẩy toàn thân,
Cắn đôi môi rướm máu đớn đau 
Để chứng minh mình còn hiện hữu,
Với cao vọng chia sẻ với tha nhân những “trải nghiệm xót xa”.

*

Xin cám ơn anh -- một thời chúng tôi xem là thần tượng
Như những nhà hiền triết Cổ Hy La,
Mặc dù những tác phẩm của anh chưa có chi đồ sộ.

*

Chúng tôi đám hậu sinh lớn lên từ đồng khô cỏ cháy,
Khoai sắn bốn mùa, bữa đói bữa no,
Ánh đèn dầu hỏa lờ mờ đã là vùng ánh sáng,
Mấy chữ i tờ ghép ngược ghép xuôi
Bên con trâu, bụi cỏ, sông rạch bùn lầy,
Kiếm chút chữ hòng đọc lóm chuyện đông tây.
Giờ đây chúng tôi --
Những người đã một thời xung trận 
Với mặt trời, với trăng sao và bóng đen của anh--
Lớp lớp ngã xuống rồi;
Đám còn lại đang trải nghiệm cuộc đời
Bằng đôi chân không còn vững
Hay khấp khểnh trên đôi nạn gỗ hao mòn.
Nhưng tất cả  đều sáng suốt – 
Biết mình là ai  … và sẽ phải làm gì.

Lê Văn Bỉnh
Virginia, tháng 9/14
(sau khi đọc “Trần Đức Thảo: Những Lời Trăn Trối” của Tri Vũ – 
Phan Ngọc Khuê)

Tin ngắn Hoa Kỳ

Chính quyền Biden toa rập với các Big Tech để thực hiện việc kiểm duyệt theo ý mình?

Các tiểu bang do đảng Cộng Hoà kiếm soát đang cố gắng chống lại những gì mà họ xem là một liên minh bất hợp pháp giữa chính phủ Biden, Wall Street, và các Đại công ty Big Tech nhằm áp đặt một nghị trình cánh tả lên nước Mỹ. Cuộc xung đột này dường như đang nóng lên theo từng tháng trôi qua.

Giáo sư luật tại Đại học George Mason, ông Todd Zywicki, cho biết chính phủ đã sử dụng nhiều phương pháp khác nhau để gây áp lực buộc Big Tech phải tuân thủ các yêu sách kiểm duyệt của mình.

Theo ông Landry, có “vô số án lệ của Tối cao Pháp viện” tuyên bố rằng vì Hiến Pháp ngăn cấm chính phủ liên bang kiểm duyệt và thực hiện các cuộc khám xét không có trát khám xét, nên Hiến Pháp cũng ngăn cấm chính phủ làm việc với các công ty tư nhân để thay mặt chính phủ thực thi những việc kiểm duyệt này.

Ông Landry nói: “Chúng ta biết rằng chính phủ không thể bắt buộc một chủ thể tư nhân phải thực thi điều mà chính phủ không được quyền làm”

Hồi tháng Mười, Tổng chưởng lý tiểu bang Louisiana Jeff Landry cùng Tổng chưởng lý tiểu bang Missouri Eric Schmitt đã kiện chính phủ Biden, với cáo buộc rằng chính phủ này đã “đe dọa, lừa dối và thông đồng” với các công ty công nghệ như Facebook, Google và Twitter để bịt miệng những người Mỹ không đồng tình với luận điệu của chính phủ. Hơn 50 viên chức liên bang tại 13 cơ quan bị tố cáo là đã hợp tác với các công ty Big Tech đẻ tạo ra - nguyên văn - một "tập đoàn kiểm duyệt".  (TTR tóm lược)

Một trận tuyết đổ 6 feet bao phủ vùng Bufallo,  tiểu bang NY

Đông bắc Mỹ đặc biệt tại vùng Bufallo và phụ cận đang chịu một trận tuyết đây đến 5 feet (một mét rưỡi), có thể phủ ngập những chiếc xe hơi nhỏ. Tuyết có thẻ kéo dài sang những ngày cuối tuần.




H. internet

11 November 2022

Vũ Trụ Hình Thành Như Thế Nào?

Lê Tất Điều

Hôm trước, một cô em đi chợ về, ghé qua, cho hai trái dừa. Chiều nay oi bức, tạm gác mục cà phê, ta thưởng thức hương vị ngọt ngào của đất nước quê hương, và nhân tiện bàn một vấn đề muôn đời không nguội lạnh: 

Vũ trụ hình thành như thế nào?

Tạm quên “Big Bang” và những thuyết cao siêu về gốc nguồn Vũ trụ đi, sẽ thấy trái dừa, trái cam… đưa ta đến gần sự thật rất nhanh, rất tự nhiên.

Vũ trụ đầy nhóc thiên thể, tinh cầu, hành tinh… khô cằn đất đá, nên có vẻ là một khối khoáng sản vô sinh khổng lồ. Nhưng nó đang nở lớn, không như đất đá mà giống một thực thể hữu sinh. Để cục đá cạnh trái cam, thấy ngay đá không đủ điều kiện là một vũ trụ. Vinh dự ấy phải dành cho trái cam trên cành. Như vũ trụ, trái cam đang nở lớn. 

Vũ trụ cam thành hình như thế nào?

Một cành cam vươn tới vùng không gian tương đối trống rỗng. Mầm nguyên thủy của trái cam bung ra, phát triển. Mầm lớn dần thành trái nhờ nhựa cây nuôi. Nguồn dinh dưỡng từ cây, cành, qua cuống, tuôn vào, lan tỏa theo dạng sóng hình cầu, đưa sự sống, sức lớn dậy, đến từng phân tử trái cam.

Chất đen trong Vũ trụ, như nhựa cam, nhựa của vô lượng cây trái trên thế gian, cũng đang từng sát na làm nó nở lớn. Giống nhau lắm.

Chắc bạn suýt nhảy nhổm. Nhưng là người đầy bản lãnh – giận dữ, sợ hãi hay khinh ghét không lộ ra – bạn vẫn an nhiên, bình thản. Tôi còn tinh ý lắm bạn hiền ơi, chỉ một thoáng ngẩn ngơ phớt qua trong cái nhìn của bạn, tôi biết bạn bắt đầu băn khoăn về tình trạng tâm thần của anh nghiên cứu gia nhảy dù này.

“Coi bộ cha nội già lão lẩm cẩm rồi”, bạn nghĩ, “những bộ óc siêu phàm phải cần những món kỳ diệu như Nguyên tử mầm, Nguyên tử gốc chứa cả không gian lẫn thời gian… để diễn tả sự hình thành của vũ trụ… giờ lão này cả gan bảo tiến trình ấy cũng tầm thường như sự sinh trưởng của trái cam! Nghe thật chướng tai!”

Nghĩ thế, bạn đã bất công với cam và vô lượng cây trái trên thế gian này.

Sự sinh sôi nẩy nở của cỏ cây hoa lá cũng kỳ diệu, không tầm thường chút nào. Một hột cam nhỏ nhoi, hấp thụ đất nước, mọc rễ lớn dần thành cây cam. Từ một cành cam, mầm nguyên thủy trái cam xuất hiện, lớn dần thành trái. Cấu trúc trong lòng Vũ trụ có vẻ lộn xộn, không ra kiểu cách gì. Trái cam thì được “thiết kế” rất gọn gàng, nghệ thuật, chỗ là hạt, chỗ là múi… muôn triệu trái nguồn gốc khác nhau cùng một khuôn mẫu, hình thành theo cùng một tiến trình. Loài người văn minh tuyệt đỉnh, chưa có ai biến từ cõi không ra một hạt táo, hạt cam nào. Công trình kỳ diệu ấy còn xa tầm với của con người.

Nhưng ta vẫn coi thường nó, vì nó gần gũi, quen thuộc quá, chẳng có vẻ cao siêu, huyền diệu tí nào. 

Coi thường cái quen thuộc, gần mình là thói thường (Gần chùa gọi Bụt bằng anh, Thấy Bụt hiền lành bế Bụt đi chơi!). Đã thế, ta còn ham tôn vinh quá đáng những món chưa biết, chưa hiểu, ngoài tầm hình dung, tưởng tượng của ta.

Đức ông Georges Lemaître quả quyết rằng Vũ trụ khởi đầu là một Nguyên tử gốc, nhỏ như viên sỏi, chứa cả không gian lẫn thời gian, rồi nở đến đâu thì sinh thêm không gian thời gian đến đó.

Tôn sùng Vũ trụ đến mức ấy thì hơi quá. 

Tạo hóa có ba tác phẩm lớn: không gian, thời gian và vũ trụ. Em bé Vũ trụ vừa chào đời nhỏ tí teo bằng viên sỏi đã cướp công của Ngài, giành phần làm mẹ (đẻ và nuôi cho khôn lớn) cả không gian lẫn thời gian! Đến cái công sinh ra Vũ trụ, Đức Ông – người của thế giới thánh thần – cũng không nêu tên một đấng Tối cao nào. Hay là Vũ trụ đã tự sinh luôn, Tạo Hóa chỉ có công ngồi chơi xơi nước?

Nhưng nếu hiểu ngầm công tạo sinh Nguyên tử gốc kiểu Big Bang chính là của Tạo Hóa thì còn kẹt nữa. Ta sẽ hoang mang, sinh lòng bất kính. Vì ta thấy Tạo Hóa hơi ngớ ngẩn, buồn cười.

Tạo vô lượng trái cây trên thế gian, xưa nay, Ngài vẫn dùng một khuôn mẫu: rễ cây tổng hợp biến chế nước đất thành nhựa lan khắp lá cành, tuôn vào mầm trái, giúp nó nở ra, lớn dần. Vậy mà để tạo thế gian, Ngài lại chọn khuôn mẫu, phương pháp khác hẳn: Cho một nguyên tử gốc nhỏ bằng viên sỏi vô sinh, nổ tung thành Vũ trụ khổng lồ, bây giờ còn tiếp tục phình ra, to thêm, miên man, bất tận!

 “NỔ” ra, dù nhỏ hay to, khác với “NỞ” ra.

Sau tiến trình nổ, trái bom chỉ còn những mảnh vụn có tổng hợp thể tích không lớn hơn thể tích nguồn. Viên sỏi vô sinh sau “big bang” sẽ tiếp tục hiện hữu là cát bụi. Muốn nó “nổ” mà không bị hủy hoại chỉ còn trông chờ ở những ơn phép nhiệm mầu, huyền hoặc của các đấng thiêng liêng. Nhưng Đức Ông Georges Lemaître tế nhị, nhất định không chịu mượn tay thánh thần, chỉ trông chờ ở luật vật lý thôi. Thế nên thuyết của Ngài mới bị Einstein chê: “…vật lý ngài (Georges Lemaître ) dùng quá tồi – thuyết Big Bang phi lý, không thể lý giải, chấp nhận được trên phương diện vật lý”.

Einstein thông minh cỡ nào ta biết rồi. Không tin cụ, khăng khăng tin thuyết Big Bang là vô tình can tội báng bổ đấng Tối cao. Tội chê Tạo Hóa già nua lẩm cẩm, vừa ra tay sáng thế đã vi phạm luật vật lý do chính mình ban hành!

Big Bang không những xúi dại ta coi thường sự thông minh khôn ngoan của Tạo Hoá, tin vào những chuyện huyền hoặc phi vật lý mà còn biến ta thành những sinh vật kiêu căng vô lối.

Ta hồn nhiên tin Vũ trụ (của ta) to nhất, là thực thể duy nhất. Từ thời ban sơ, khi Vũ trụ nhỏ như viên sỏi, nó đã duy ngã độc tôn. Ngoài nó là tuyệt đối “không có gì”, một tí teo không gian, thời gian để làm cảnh cũng không. Trong hai cõi vô cùng – vô cùng nhỏ và vô cùng lớn – ta thuộc về đỉnh cao nhất của cõi lớn. 

Nếu chẳng may Vũ trụ của ta có một hay nhiều bạn đồng hành, hoặc tập thể vũ trụ cỡ này lại đang cư ngụ trong một vũ trụ khổng lồ khác, rồi những đợt khổng lồ khác nữa… cứ thế miên man bất tận thì sao!? Cơ duyên chúng ta lửng lơ ở khoảng giữa hai cõi vô cùng lớn lắm.

Thuyết của Đức ông Georges Lemaître coi bộ nguy hiểm quá. Tin nó ta sẽ hố nặng. (Các khoa học gia của CERN tin nó, đã hố lại còn “lỗ” nặng, tốn bạc tỉ và biết bao thì giờ công sức mới gặt hái được một con số không to đùng.)

Vậy ta cứ tin vào Tạo Hóa cho nó chắc.

Ngài không nói gì, “vô ngôn” kinh niên, nhưng luôn luôn dí vào mắt ta những bằng chứng cụ thể, giúp ta dễ dàng hình dung tiến trình, cảnh tượng Vũ trụ hình thành.

Hãy tưởng tượng một Vườn Địa Đàng ở đâu đó bên ngoài Vũ trụ này.

Trên cành cây cổ thụ – tạm gọi là Cây Vũ trụ – một ngày kia, ngày khai thiên lập địa của chúng ta, mầm một quả Vũ trụ nẩy ra.

Khởi đầu, nó nhỏ như hạt đậu, viên sỏi. Nhựa cây, dưới dạng chất đen, tuôn vào, làm nó nở ra, to lên – như muôn triệu trái cây trên thế gian. 

Tiến trình nở của trái cam, trái dừa hay trái Vũ trụ cũng vậy, thật kỳ diệu nhưng cũng thật giản dị. Nhựa cây tuôn tràn vào lòng trái dừa, lan tỏa theo sóng hình cầu, đẩy phần vỏ nở ra mọi hướng. Sức đẩy ấy chậm dần khi đụng áp suất bên ngoài. Vô lượng phân tử trong nhựa cây khi bị cản đường lập tức chồng chất, tích tụ thành lớp vỏ dày, cứng dần. 

Trước nhanh sau chậm. Khi sức đẩy cân bằng sức cản, trái ngừng phát triển.
Hiểu cách hình thành – và còn đang thành hình – quan sát tiến trình nở lớn, ta biết thêm cách Vũ trụ vận hành.

Nghiên cứu từng chi tiết những chuyển vần trong lòng Vũ trụ là việc của nhiều khoa học gia, nhiều thế hệ. Chỉ xin nêu ra sơ đồ đã phác họa được.

Như đã trình bày nhiều lần trước đây: Mỗi sát na Vũ trụ nhận một khối lượng chất đen khổng lồ để tiếp tục nở lớn. Với tốc độ tuôn chảy vào lòng Vũ trụ cực nhanh, chính khối chất đen này tạo ra sức đẩy cực mạnh lan tỏa theo dạng sóng hình cầu về mọi hướng, mọi nơi, tác động tới cả những điểm xa xôi trên bờ Vũ trụ. 

Luồng chất đen liên tục tạo áp lực, xô đẩy tất cả các khối thể chất trong không gian về mọi hướng, giống như những dòng sông, dòng suối cuốn đi tất cả những món nổi trôi trong nước. Nhưng khác với nước chỉ đẩy lên bên ngoài, phần vỏ của mọi vật, chất đen với phần thể lỏng đặc biệt luôn luôn thẩm thấu vào tận trung tâm mọi vật thể, đẩy lên tất cả những phân tử, nguyên tử của khối vật chất, khiến chúng di chuyển, xoay tròn và còn bay quanh quỹ đạo của nhau. 

Mang theo vô lượng phân tử nguyên thủy, trên bước du hành, nó tạo sinh vật chất, vật thể, thiên thể, thiên hà…

Biết những chuyện ấy để làm gì đây? 

Riêng tôi, để thỏa trí tò mò và cũng để ước mơ. Mơ rằng một ngày không xa, cái năng lực chuyển vần cả Vũ trụ ấy lọt vào mắt xanh của những thiên tài. Nhân loại sẽ có cơ may ngừng tay đào ngoáy, đục đẽo làm khô héo địa cầu mà ung dung hái năng lượng chất đen từ trời, đem về thắp đèn, thổi cơm, nấu nước, thay cho xăng nhớt chạy máy móc, tàu, xe v.v...

Bốn tỉ năm nữa, mặt trời hết xí quách, nguội lạnh. Nhân loại ngày ấy sẽ không hoảng loạn, vẫn bình chân như vại. Đã thế còn vừa hào hứng vừa bùi ngùi tiếc thương, ung dung cùng nhau ngắm những bình minh, hoàng hôn cuối cùng. Ngắm từ bờ biển, đỉnh núi, sa mạc hay vườn sau nhà trên một hành tinh đang được năng lượng chất đen, thay mặt trời, sưởi ấm.

Và đây mới là chuyện vô cùng thống khoái.

Một ngày không đẹp trời, nhân loại thấy dải Ngân Hà xuất hiện những triệu chứng xấu, khu xóm thiên thể của ta bắt đầu lộn xộn, bất an với những vụ đụng độ kinh thiên động địa. Hay đáng sợ hơn, có một khối tinh vân đang ào ào xông tới, đe dọa sự sinh tồn của toàn thể Ngân Hà!

Thay vì bó tay thúc thủ, chịu chết chùm theo chòm xóm, nhân loại chỉ mỉm cười khinh bỉ, rồi tà tà trương lên một cánh buồm vĩ đại. Nương theo chiều gió chất đen, ta ngạo nghễ giong buồm, lèo lái con thuyền Trái Đất phăng phăng tiến đến một bến bờ không gian tuyệt đối an toàn. 

Cứ thế, Địa cầu xinh đẹp của chúng ta sẽ hiên ngang hưởng đại thọ cùng Vũ trụ.

Lê Tất Điều
(30/10/2022) 

Phim trong năm 2022:
1)  THE BIG QUESTION
https://youtu.be/PuAfou52bzs
2)  FINDING DARK MATTER
https://youtu.be/T-p-PYmEvUg
3)  HOW LIGHT MOVES TOWARD INFINITE DIRECTION AT ALL TIMES
https://youtu.be/yS4MFdmMaO8 
4)  AN ADORABLE MISTAKE OF EINSTEIN
https://youtu.be/MbA8Ob-p_pk

03 November 2022

Nụ Hôn Halloween, thơ xả xú-bắp

Một buổi tối tại San Francisco
Anh taxi đón một Bà Sơ
Mắt ngó Sơ, tay anh cầm lái.
Sơ hỏi: - “Sao mải miết nhìn Sơ?”

Tài xế nói: - “Con đang muốn hỏi
Nhưng lại sợ làm Sơ mất lòng.”
Sơ đáp rằng: - “Con chớ bận tâm.
Có thắc mắc thì con cứ nói.”

- “Con muốn hôn môi Sơ một cái…
Nhưng sợ sơ mắng là tào lao.”
Sơ trả lời: - “Không sao, không sao!
Miễn là con độc thân, Công giáo.”

Anh nói: - “Con độc thân, Công giáo.”
Sơ vui vẻ: - “Đậu vào hẻm đường.”
Anh hôn Sơ mãi không muốn buông…
Xong xuôi, anh lái xe chạy tiếp.

 Bỗng nhiên, anh bật khóc thảm thiết
Sơ ngạc nhiên: - “Sao vậy hả con?”
- “Con nói dối. Con không độc thân
Cũng không phải là người Công giáo…”

Sơ nói: - “Bạn đừng lo chi ráo.
Tôi không phải là Sơ, mà gay.
Tôi đi dự “Halloween” đây.
Anh tài xế há miệng ú ớ!
 
TNT 10/31/2022
(viết theo truyện tếu trên Net)

02 November 2022

Thái Bá Tân và những bài thơ về cố Tổng thống Ngô Đình Diệm

Học giả Thái Bá Tân, sinh quán ở Nghệ An, được gửi đi du học ở Moscow trong thời kỳ thập niên 60-70. Sau khi trở về, ông sinh sống ở Hà Nội bằng nghề dạy học, viết văn, dịch sách, và làm thơ. Những bài thơ 5 chữ của ông mang nhiều tính chất nâng cao dân trí. Mỗi bài thơ đều có mang theo vài thông điệp để gửi đến một số đối tượng, với lời lẽ nhẹ nhàng nhưng rất thâm thúy. Hy vọng những đối tượng ấy sẽ nhận ra được và tự điều chỉnh, để xã hội được tốt đẹp hơn. Ông luôn luôn tự hào: là một “hạt giống đỏ”, nảy mầm và lớn lên trong một “ngôi vườn đỏ”, nhưng không hề bị nhuộm “đỏ”, và chưa bao giờ là một đảng viên của Đảng Cộng Sản.
 
NGÔ ĐÌNH DIỆM
Thái Bá Tân (Hà Nội) – Apr 2019
 
Đọc trên mạng, thấy nói
Vào những năm sáu mươi,
Khi Ngô Đình Diệm chết,
Người ta lục trong người
 
Chỉ thấy chuỗi tràng hạt,
Nửa bao Bastos Xanh.
Loại thuốc rẻ tiền nhất
Của người nghèo Sài Thành.
 
Các tướng lĩnh đảo chính
Soi tài khoản của ông,
Cả trong và ngoài nước,
Xem có nhiều tiền không.
 
Cuối cùng, ông Minh Lớn
Thông báo với đồng bào:
Tài khoản của ông Diệm
Không có đồng tiền nào.
 
*
Trên mạng nghe nói thế,
Không biết đúng hay sai.
Còn đây là sự thật,
Tuyệt đối đúng, không sai.
 
Trưởng ban tổ chức đảng
Tỉnh Yên Bái vừa qua,
Bị bắn chết, để lại
Một trăm nghìn đô-la.
 
Cộng thêm một tỉ rưỡi,
Thành gần bốn tỉ đồng.
Số tiền khổng lồ ấy
Được cất ở văn phòng.
 
Dân, vốn lười suy nghĩ.
Tuy nhiên, qua vụ này
Cũng muốn hỏi nhà nước
Mấy câu hỏi sau đây:
 
Một - ông Ngô Ngọc Tuấn,
Chết, tiền thế là nhiều.
Thế những năm còn sống,
Trong phòng có bao nhiêu?
 
Hai - ông Tuấn giàu thật,
Dẫu mới chỉ quan to,
Chưa phải quan to nhất
Đang sống ở thủ đô.
 
Họ, quan to nhất ấy,
Ngộ nhỡ chết như ông,
Trong phòng họ làm việc
Có bao nhiêu tỉ đồng?
 
*
Tự nhiên nhớ ông Thiệu
Hồi còn ở Miền Nam:
“Đừng nghe cộng sản nói.
Hãy xem cộng sản làm!”
___________________________
 
NGÔ ĐÌNH DIỆM - 2
 
Thời ông Diệm, kinh tế
Của Việt Nam Cộng Hòa
Hơn Hàn Quốc gấp rưỡi.
Thái Lan - gần gấp ba.
 
Đến ông Lý Quang Diệu
Cũng chỉ mong nước ông
Có ngày sẽ giàu đẹp
Như Hòn Ngọc Viễn Đông.
 
Nghe nói cả bóng đá
Từng lên đỉnh vinh quang -
SEAP Games năm 59
Dành được Huy Chương Vàng.
 
Thậm chí đội Nhật Bản,
Lại nghe nói, nhiều lần
Sang Sài Gòn tập huấn
Nên mới khá hơn dần.
 
*
Sau khi ông Diệm chết,
Ngô Đình Thục, anh ông
Sống nghèo đói ở Mỹ
Trong Tu Viện Cộng Đồng.
 
Bà Nhu thì héo hắt
Trong căn hộ tí hon
Ở thành Rome nước Ý,
Vì nghèo và vì buồn.
 
Tức là cả ông Diệm
Và người thân của ông,
Khi tại chức, quyền lực,
Không tư túi một đồng.
 
Nghe người ta nói thế
Về Việt Nam Cộng Hòa.
Sai đúng là một chuyện.
Chuyện khác, buồn cho ta.
_________________________
 
NGÔ ĐÌNH DIỆM
 
“Tôi không phải thần thánh,
Mà là người bình thường.
Tôi thức khuya, dậy sớm,
Vì đất nước, quê hương.
 
Tôi tiến, mong các bạn
Hãy cùng tiến theo tôi.
Tôi lùi, hãy bắn bỏ.
Tôi chết, nối chí tôi”.
__________________________
 
NGÔ ĐÌNH DIỆM
 
Tổng thống Ngô Đình Diệm
Cúng năm trăm nghìn đồng
Và ra lệnh chính phủ
Xuất thêm hai triệu đồng
 
Để xây chùa Xá Lợi,
Hai nghìn rưởi mét vuông.
Năm Một Chín Năm Sáu
Ngôi chùa ấy xây xong.
 
Chính ông đã đề nghị
Cấp đất không lấy tiền
Xây một ngôi chùa mới,
Đó là chùa Vĩnh Nghiêm.
 
Ông cũng cúng toàn bộ
Mười lăm nghìn đô-la
Tiền ông được giải thưởng
Cho Đạt Lai Lạt Ma.
 
Chùa Nam Thiên Nhất Trụ
Và cả chùa Phổ Quang
Cùng một số chùa khác
Được xây dựng khang trang
 
Cũng là nhờ ông Diệm,
Một con chiên có lòng.
Tiếc, sau này phật tử
Đã nhiều người chống ông.
________________________
 
1. Chùa Vĩnh Nghiêm xây 1964. Toàn bộ khu đất rộng xây chùa được ông Diệm ký bán , giá tượng trưng một đồng.
2. Đức Đạt Lai Lạt Ma lúc ấy là lãnh tụ của Tây Tạng vừa bị Trung Quốc chiếm đóng.

Tùy bút

H ình như thuở đó có một học sinh nghèo "ngoại đạo" mới vừa 16 tuổi, quê mùa nhút nhát, đang nuôi dưỡng một tình "yêu-hoa-cúc...