02 February 2018

Tiếng Xuân, thơ

Dạo:

      Lệ đêm tấu khúc nhạc rời,
Bâng khuâng tự hỏi ai người tri âm.



   春 聲
熱 淚 澍 梅 林,
落 花 碰 古 琴.
悲 聲 沈 晦 夜,
何 處 借 知 音?
     陳 文 良

Âm Hán Việt:
Xuân Thanh
Nhiệt lệ chú mai lâm,
Lạc hoa bính cổ cầm.
Bi thanh trầm hối dạ,
Hà xứ tá tri âm?

   Trần Văn Lương


Dịch nghĩa:
Tiếng Xuân
Lệ nóng đổ xuống rừng mai,
Hoa rụng chạm vào cây đàn xưa.
Tiếng (đàn) buồn thảm chìm trong đêm tối đen,
Biết (tới) chốn nào để mượn (được) một kẻ tri âm?


Phỏng dịch thơ:

  Tiếng Xuân
Dòng lệ nóng rưới lên cành mai nhỏ,
Xác hoa tàn rơi gõ phím đàn câm.
Giữa đêm đen khẽ vọng tiếng nhạc trầm,
Trời đất rộng, tri âm nào có kẻ!

                Trần Văn Lương
                 Cali, 2/2018


 Lời than của Phi Dã Thiền Sư:
     Người rơi lệ, lệ rơi trên hoa, xác hoa rơi trên đàn.
     Một nốt nhạc trầm buồn chợt vang trong đêm tối.
     Do người ư ?
     Do lệ ư ?
     Do hoa ư ?
     Do đàn ư ?
     Hỡi ơi! Tiếng đàn đó ai là người nghe được?
     Trời đất mênh mông, tri âm chốn nào?
    Than ôi!

No comments:

Post a Comment

Tùy bút

H ình như thuở đó có một học sinh nghèo "ngoại đạo" mới vừa 16 tuổi, quê mùa nhút nhát, đang nuôi dưỡng một tình "yêu-hoa-cúc...