Vấn Vương Buồn
Đêm nay lạnh đèn trời không sángCánh đồng Troy im ắng lạ lùngNgoài xa sương chắp thành khungChếch trăng mưa lẻ nối từng giọt rơi .
Tay cô đơn quê người xe nắnMắt trông buồn Quốc Hận suông quaGẫm suy mất trẻ còn gìaLuống sầu bên gối trời xa đất gần .
Bóng thời gian lần khân đi đếnThuyền chinh nhân không bến không bờBuồn thì xé ruột dán thơĐể nghe da diết ngày hờ hững trôi .
Lắng đêm sâu cuộc đời trĩu nặngChiếc gánh sầu lủng lẳng trên vai" Trần gian tri kỷ là ai " ?Có ai vị nước , có ai vì đời .
Bao nhiêu năm xứ người sinh sốngHết nửa rồi giấc mộng hoàn hươngMỗi lần phố nhỏ đan sươngMỗi lần tôi thấy buồn vương vấn buồn .
VN
03 June 2021
Vấn Vương Buồn, thơ Võ Ngô
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Tùy bút
H ình như thuở đó có một học sinh nghèo "ngoại đạo" mới vừa 16 tuổi, quê mùa nhút nhát, đang nuôi dưỡng một tình "yêu-hoa-cúc...
-
Đỗ Trung, tác giả bài viết chính là phu nhân của Đồng môn Huynh trưởng Nguyễn Đắc Điều, ĐS Khoá 6, Học viện QGHC Sài Gòn ** Đỗ Trung Dung V...
-
TTR: Dưới đầu đề trên, tác giả Nguyễn Đắc Điều, một viên chức hành chánh kỳ cựu của VNCH, kể về những chặng ngược xuôi trên con đường thi h...
-
Đỗ Tiến Đức Sept.,5-2022 Rock Springs-Wyoming Hôm nay chúng ta đến đây để tiễn đưa một người bạn mà chúng ta yêu mến rời bỏ chúng ta về miền...
No comments:
Post a Comment