Vấn Vương Buồn
Đêm nay lạnh đèn trời không sángCánh đồng Troy im ắng lạ lùngNgoài xa sương chắp thành khungChếch trăng mưa lẻ nối từng giọt rơi .
Tay cô đơn quê người xe nắnMắt trông buồn Quốc Hận suông quaGẫm suy mất trẻ còn gìaLuống sầu bên gối trời xa đất gần .
Bóng thời gian lần khân đi đếnThuyền chinh nhân không bến không bờBuồn thì xé ruột dán thơĐể nghe da diết ngày hờ hững trôi .
Lắng đêm sâu cuộc đời trĩu nặngChiếc gánh sầu lủng lẳng trên vai" Trần gian tri kỷ là ai " ?Có ai vị nước , có ai vì đời .
Bao nhiêu năm xứ người sinh sốngHết nửa rồi giấc mộng hoàn hươngMỗi lần phố nhỏ đan sươngMỗi lần tôi thấy buồn vương vấn buồn .
VN
03 June 2021
Vấn Vương Buồn, thơ Võ Ngô
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment